Edit: kaylee
Rốt cuộc Hạ Lan Phiêu cũng hỏi lời muốn hỏi nhất, mà vẻ mặt của Lãnh Phi Tuyệt khẽ biến, lại rốt cuộc vẫn không nói gì. Gió thổi ‘xào xạc’ đánh vào gò má trước mặt hai người bọn họ, thổi tóc của bọn hắn rối loạn, mặt mũi của bọn họ cũng có chút mơ hồ ở trong màn đêm đen nhánh.
Lãnh Phi Tuyệt nhìn Hạ Lan Phiêu, xuyên thấu qua nàng, giống như gặp được nữ tử vô cùng xinh đẹp, rồi lại lạnh lẽo làm cho người ta không thể thân cận. Tay của hắn vô ý thức xuyên qua tóc đen của nàng, lẩm bẩm nói: "Không cần đi......"
Sau một giây, bụng của hắn lập tức bị một thanh lợi khí xuyên qua.
Tay Hạ Lan Phiêu khẽ run, nhưng nàng nắm chặt thanh chủy thủ đâm vào bụng của Lãnh Phi Tuyệt kia, không dám thư giãn chút nào. Lãnh Phi Tuyệt khẽ mỉm cười, nắm tay của nàng rút chủy thủ ra, máu tươi của hắn cũng xông ra giống suối phun, nhuộm đỏ tươi y phục của hắn.
Vài giọt máu tươi ấm áp bắn đến trên má của Hạ Lan Phiêu, nàng chỉ cảm thấy mặt giống như bị phỏng, nóng kinh người. Sắc mặt của Lãnh Phi Tuyệt trắng như tuyết, nhưng hắn lại một tay bắt được cánh tay còn cầm chủy thủ của Hạ Lan Phiêu, cười nhạt nói: "Lại bị một nha đầu tính kế...... Đây chính là mưu kế của ngươi sao?"
"Đúng vậy." Hạ Lan Phiêu cố nén sợ hãi, lẳng lặng cười với Lãnh Phi Tuyệt: "Tóc ta có mê hương có thể khiến người ta sinh ra ảo giác, mà trên chủy thủ
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/lanh-hoang-phe-hau/1998484/chuong-378.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.