Edit: kaylee
Tuy rằng A Mặc là Hoàng đế, nhưng hắn cũng có rất nhiều cố kỵ.
Lần này đánh giặc rất nhiều võ tướng lập được công huân, bọn họ cũng bảo vệ được biên quan Đại Chu, A Mặc cho gọi bọn họ vào kinh, phân phong ban thưởng, thậm chí muốn nhét nữ nhi của bọn bọ vào hậu cung tới làm minh ước với nhau cũng là bình thường.
Nhưng mà, ta rất khổ sở......
Biết rất rõ ràng ở trong lòng hắn giang sơn mới là quan trọng nhất, vì cái gì ta lại muốn cầu hắn chỉ yêu một mình ta, bên cạnh hắn chỉ có một mình ta?
Ta thật sự là điên rồi......
"Tiểu Lan, nàng nói Hoàng Hậu mới sẽ là dáng vẻ gì?" Có một cung nữ vừa lau chùi cái bàn của Tiêu Mặc, vừa hào hứng bừng bừng hỏi Hạ Lan Phiêu: "Trong cung sớm nên có nữ chủ nhân, chỉ cần nghĩ đến sẽ có nhiều nương nương xinh đẹp như vậy vào cung ta đã sẽ cảm thấy thật vui vẻ rồi......"
"Hồng Trang, ngươi vui vẻ cái gì?" Hạ Lan Phiêu có chút hiếu kỳ hỏi.
"Đương nhiên là nhìn thấy mỹ nhân nên vui vẻ á! Ta thích nhất là mỹ nhân! Tiểu Lan ngươi rất tốt, Hoàng Thượng cũng rất xem trọng ngươi, nhưng ngươi cũng phải nắm chặt, vì mình kiếm một cái danh phận mới được! Nếu Hoàng Thượng có người mới quên người cũ ngươi, ta xem ngươi tới chỗ nào khóc nhè!"
Hạ Lan Phiêu im lặng.
Nàng giả chết trở về Đại Chu, thân phận trước kia tuyệt đối không thể dùng, mà nàng cũng cự tuyệt ý
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/lanh-hoang-phe-hau/1998459/chuong-392.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.