Trên chuyến bay trở về, Trần Cảnh An ngủ không yên ổn. Trong đầu y không ngừng vang lên tiếng gọi của Phục Việt, thứ âm thanh quấn quýt, si mê, đau khổ và mang theo cả oán hận.
Sống sót rời khỏi doanh trại khép kín, Phục Việt được điều trị khoảng nửa tháng. Sau đó, hắn quyết đấu với Alpha cũng vượt qua kỳ sát hạch ở doanh trại. Chờ khi giành chiến thắng, hắn mới đi tìm Trần Cảnh An.
"Mở cửa." Bên ngoài, Phục Việt trầm giọng nói.
Trần Cảnh An đang tắm, nghe tiếng động ngoài cửa liền ra xem thử. Lúc trông thấy vẻ mặt âm trầm của người kia, bàn tay đặt trên nắm cửa của y bỗng hơi do dự.
"Mở cửa." Phục Việt nhìn thẳng vào camera, tựa như Trần Cảnh An đang đứng ngay trước mặt mình: "Em cũng biết tôi có thể đá văng nó bất cứ lúc nào."
Trần Cảnh An mở cửa, nắm chặt vạt áo tắm trên người, nói với Phục Việt: "Giờ anh nên điều dưỡng cho tốt đi."
"Dưỡng tốt rồi." Phục Việt đi tới. Trần Cảnh An gần như có thể nghe thấy tiếng bước chân mang đầy áp lực, tuyệt không cho phép kẻ khác trái ý của đối phương. Sau đó, hắn nói: "Giờ tôi chỉ muốn chịch em cho tốt thôi."
"Phục Việt, anh bình tĩnh một chút." Trần Cảnh An lui về phía sau vài bước, xoay người muốn chạy vào phòng tắm, nhưng lại bị người nọ mạnh mẽ vác lên vai.
"Tắm phải không?" Phục Việt lột áo tắm trên người Trần Cảnh An, thả y xuống dưới vòi hoa sen, nhìn dòng nước ấm chảy xuôi trên thân thể y: "Tôi tắm cho em."
Hắn đột
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/lanh-dia/269650/chuong-13.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.