Nói là gặp mặt nhưng thực ra là hẹn hò. Thẩm Diễm năm nay 28 tuổi, Thẩm gia mấy năm liền đều lo lắng cho việc kết hôn của y, hơn nữa y là Beta, ông Thẩm đã từng giới thiệu cho y mười mấy Alpha và Omega nhưng đều bị y viện cớ đẩy ra, không biết sao hôm nay lại tự nhiên có hứng muốn gặp đối phương.
Phương Dĩ Tả nhìn Thẩm Diễm đang chỉnh tóc trước gương, bỗng nhiên nói: “Cậu chủ, ngài có muốn tôi đặt trước khách sạn cho ngài không?”
Lời này của hắn không có logic nhưng Thẩm Diễm hiểu ý của hắn là gì, có điều y không để ý tới sự thăm dò ẩn trong câu nói đó, quay đầu nói với hắn: “Không cần.”
Thẩm Diễm đột nhiên nghiêng người tới gần Phương Dĩ Tả, đôi mắt hình quả hạnh nhìn thẳng vào hắn: “Hình như anh không vui?”
Phương Dĩ Tả mím môi dưới, cứng đờ nói: “Không có.”
Cậu chủ nhỏ mỉm cười nói: “Khóe miệng của anh bình thường đều nằm ngang, hôm nay lại hơi cong xuống.”
Thẩm Diễm vừa đi đến bãi đỗ xe vừa nói với hắn: “Phương Dĩ Tả, khi nào thì anh mới có thể điều chỉnh độ cung hướng lên trên vậy? Trong ấn tượng của tôi, anh dường như chưa bao giờ cười, ngày nào cũng trưng bộ mặt lạnh tanh, tôi nhìn nhiều cũng thấy chán.”
Thẩm Diễm xấu xa nâng cằm Phương Dĩ Tả lên, đùa: “Cười một cái.”
Ánh mắt của Phương Dĩ Tả mất tập trung một lúc ngắn, sau đó cố gắng hết sức để kéo lại sự tập trung của mình, mỉm cười với Thẩm
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/lanh-dia-tuyet-doi/3462141/chuong-3.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.