Chương trước
Chương sau
Hệ thống còn có chức năng này ? Tại sao ta lại không biết!
Tuy nhiên, bây giờ không phải là lúc để xem xét vấn đề này.
Đường Vũ mở bảng điều khiển hệ thống và thấy một bản ghi chi tiết hơn từ nhật ký.
Hắn nhìn thấy tên của hai người sống sót đang gặp nguy hiểm, suy nghĩ một hồi, hắn mới nhớ ra buổi sáng hai người này đã được phái đến khu vực phía đông của khu du lịch để tìm kiếm vật tư.
Nhưng bây giờ đang ở trong tình trạng nguy hiểm?
Hệ thống không đưa ra lời giải thích chi tiết hơn.
Đường Vũ cũng thử hỏi hệ thống, nhưng câu trả lời là lặp đi lặp lại những lời đó.
Hắn suy đoán đây chắc chắn không phải là do gặp phải ma thú, chưa kể ma thú trong khu nghỉ mát đã bị làm dọn sạch sẽ, nếu gặp phải ma thú thì hai người đã chết từ lâu rồi, cũng không tồn tại thông báo gặp nguy hiểm, như vậy rất hiển nhiên, hai người này 1 là bị thương, 2 là đang ở trong tình trạng bị uy hiếp đến tính mạng.
Đường Vũ tranh thủ thời gian thông qua khế ước hợp đồng như Y Liên và La Triết, đồng thời gọi cho số hai sắp xếp lên đường ngay lập tức.
…………
Hàn Cảnh đưa một nhóm đội viên đến khu nghỉ dưỡng, dọc đường đi có thể nhìn thấy dấu vết sinh hoạt của con người.
Theo lời nói của Vương Châu, hắn không hoàn toàn tin tưởng ... ông chủ giao nhiệm vụ này cho hắn không phải vì hắn là người mạnh nhất, mà bởi vì hắn được ông chủ tín nhiệm lâu năm rồi. Vì lý do này, Hàn Cảnh luôn rất thận trọng, phải loại bỏ tất cả các yếu tố có thể gây trở ngại cho nhiệm vụ.
Quan sát hết thảy, Hàn Cảnh trong lòng cười nhạo.
Có rất nhiều xác chết của ma thú trong khu nghỉ mát. Nhiều trong số đó là do con người bỏ lại khi làn sóng ác quỷ phá hủy nơi trú ẩn. Tuy nhiên, Hàn Cảnh quan sát kỹ và có thể thấy rằng một số ma thú mới bị giết gần đây. không phải do làn sóng ma thú xảy ra.
Điều này cho thấy những người còn sống sót không phải đều như Vương Châu nói, bọn họ chỉ là những người sống sót bình thường, chẳng lẽ bên kia rất mong chờ những người thức tỉnh có thể giải cứu hai người bọn họ?
Hàn Cảnh cho rằng ý tưởng này rất thú vị.
Trong đội của hắn, ngoài trừ hắn còn có có hai người thức tỉnh cấp 3, còn có 5 người thức tỉnh cấp 2, thêm vào đó là đủ loại súng ống, thậm chí cả vũ khí hỏa lực hạng nặng, nói không ngoa khi đối mặt với 1 cái cỡ nhỏ ẩn núp, chi quân đội này có thể diệt sạch.
Đây là khoảng cách giữa thế lực lớn và thế lực nhỏ, từ tầm nhìn hạn hẹp của người bình thường, không cách nào lý giải.
" Nhưng không sao, nếu những người đó tự động được đưa tới cửa, sẽ giúp hắn tiết kiệm thời gian tìm kiếm. Nhiệm vụ này nhất định không được phép thất bại, bất kì ai làm lộ tin tức thì chỉ có một kết quả."
Ngay từ đầu, Hàn Cảnh đã kết án tử hình cho những người may mắn sống sót này, mặc dù hắn biết những người này không có liên quan đến bất cứ gì về mỏ khoáng sản Nguyên Tinh. Để ngăn chặn mỏ khoáng sản Nguyên Tinh bị phát hiện trong tương lai, Hàn Cảnh cần phải chấm dứt mọi tai nạn, có trách thì trách những người sống sót này không được may mắn.
Hắn liếc nhìn Vương Thái đang dẫn đầu với đôi mắt tĩnh lặng, dưới mắt lóe lên một tia lạnh lẽo.
" Đội trưởng Hàn, khu biệt thự ở phía trước. Ở đây là trung tâm của khu nghỉ dưỡng. Trên đường đi chúng tôi không gặp những người sống sót khác, cho nên rất có thể những người còn lại đang ở trên ."
Vương Thái vẫn không biết Hàn Cảnh nghĩ như thế nào.
Hắn chỉ nghĩ rằng sau chuyến đi này, khi nhận được vật tư trở lại, hắn leo lên được quan hệ với ông chủ lớn đó, có thể cuộc sống sau này ở Lâm Đông thoải mái hơn.

Hàn Cảnh nhàn nhạt đáp lời, đi về phía trước đội ngũ, đột nhiên chú ý tới nhìn lên trên.
Ở đó, hai bóng người đang đứng ở lưng chừng núi với mặt trời sau lưng, lạnh lùng nhìn họ.
Hàn Cảnh nở nụ cười.
Hắn vẫn đánh giá cao những người sống sót này.
Chỉ có một người thức tỉnh.
Nếu bên kia cảm nhận được khí tức của bọn hắn không biết có sợ hãi chạy đi không nữa?
" Đội trưởng, nhìn bọn họ ăn mặc như vậy còn tưởng rằng mình là cao thủ. "
Sau lưng đội ngũ.
Một số thành viên trong nhóm cười thành tiếng, với giọng chế giễu.
Hàn Cảnh trong lòng cũng rất khinh thường.
Giữa sườn núi, hai người 1 nam 1 nữ, một người mặc chiến bào, một người mặc áo bào, trông rất hào hoa, chẳng lẽ khoác lên bộ hoàng kim, liền coi là thánh đấu sĩ rồi.
Muốn biết trang bị có tốt hay không, liền chú ý đến tính thực dụng.
Bộ đồng phục chiến đấu màu xám này trên người, bao gồm áo khoác chiến đấu, đồ bảo vệ cánh tay, ủng chiến đấu, mũ bảo hiểm, v.v., trông rất kín đáo, nhưng nó là một kiệt tác được chế tạo bởi công nghệ trú ẩn Lâm Đông
Đây chính là trang bị có thể giúp sống sót chứ không phải là vẻ ngoài của trang bị.
Hàn Cảnh phất tay, " đội 1, đi lên bắt giữ hai người đó lại. "
Một số người thức tỉnh bước lên bậc thềm, lao đến đó nhanh chóng.
Khoảng cách này không xa đối với người thức tỉnh.
Giữa sườn núi, trên bãi cỏ
Đường Vũ lắc đầu, ra hiệu cho Y Liên đừng ra tay.
Những người thức tỉnh ngày càng gần hơn.
Từ ánh mắt của họ, có thể thấy hai người họ như cá nằm trên thớt.
Có đúng như vậy không?
Đường Vũ cũng cười.

Đương nhiên, hắn cũng chú ý tới nhóm người phía dưới, không dễ đối phó cho lắm.
Cả khí tức và số lượng người đều đặc biệt mạnh mẽ, đây là nhóm người thức tỉnh mạnh nhất mà hắn từng thấy trong tận thế.
Có lẽ nhóm người này có lai lịch bất thường
Có lẽ nhóm người này mục đích nào đó mà không thể cho người khác biết.
Điều đó không quan trọng, điều quan trọng là anh đã nhìn thấy hai " con dân " đang ở trạng thái không được tốt cho lắm
Hàn Cảnh tập trung vào Đường Vũ muốn xem 2 người họ phản ứng như thế nào.
Lúc này, đội viên của họ đã vượt qua 2/3 quãng đường, hai người vẫn ngây ngốc đứng đó, không có 1 chút phản ứng nào ...
Chẳng lẽ họ bị dọa cho sợ rồi?
Hay là đang ở trạng thái tuyệt vọng?
" Oanh! "
Một tòa nhà bên phải nổ tung, đá vụn bay tung tóe, một bóng người giẫm trên mặt đất như đạn đại bác, lao thẳng ra phía ngoài!
Bóng dáng cực nhanh, khoảng cách gần với đội viên trong nhóm ở giữa sườn núi căn bản không kịp phản ứng gì, có vẻ như bị một chiếc xe tải hạng nặng đâm phải, quỹ đạo bay không ngừng rơi xuống. Mắt thường có thể nhìn thấy ngực bị lõm vào, máu tươi dọc theo chảy xuống.
Hàn Cảnh kinh ngạc.
Hắn là người mạnh nhất, phản ứng cũng nhanh nhất, nhưng mà vẫn còn quá chậm!
Bóng người đó quá nhanh, hắn chỉ có thể mơ hồ nhìn thấy bóng người mặc áo giáp xanh trắng.
Áo giáp?
Hàn Cảnh hoài nghi không lẽ chính mình bị hoa mắt sao?
Bóng người thẳng tắp va chạm, lại đụng phải hai đội viên khác, đi tới gần 2 người sống sót đang bị trói chặt.
Lần này hắn nhìn thấy rõ ràng quả nhiên là một người mặc áo giáp trắng xanh, nam tử cầm cây giáo làm vài đường sợi dây trói người sống sót đột nhiên bị đứt, nhưng hai người sống sót đều bình an vô sự.
Đây là một cao thủ.
Hàn Cảnh lập tức có phán đoán.
Thảo nào những người sống sót đó tự tin rằng hắn không thể xông lên để chiến đấu với nhóm người này. Là một con người, dù hắn có mạnh đến đâu cũng không thể tránh khỏi sự đe dọa của vũ khí nóng uy hiếp. Có lẽ cao thủ có thể tránh được một lượng đạn nhỏ, nhưng mưa đạn bay tới, mối đe dọa sẽ tăng mạnh, chưa kể đến còn phải giải cứu 2 người bình thường
Hắn thích nhìn thấy cảnh, cảnh tượng mà người ta chịu bao nhiêu gian khổ để giải cứu người khác sắp thành công thì thất bại
" chụp! "
Chương trước
Chương sau
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.