“Người đâu?” Hạ Hầu Hiên Tước quát lớn một tiếng. Sức lực lớn đến mức mặt đất dường như rung chuyển vài cái.
Xung quanh tĩnh lặng như tờ, các thị vệ đều cúi đầu xuống, không dám giải thích.
“Đừng nói với ta, nhiều người như các ngươi lại để sát thủ chạy thoát?” Hạ Hầu Hiên Tước càng thêm lạnh lùng, lửa giận bốc lên trong đôi mắt đen.
Cơ thể Tây Cung Y Mạt khẽ run lên, theo bản năng ngước mắt nhìn hắn.
Nàng chưa từng thấy Hạ Hầu Hiên Tước giận dữ như vậy. Ngọn lửa phẫn nộ bốc lên trên khuôn mặt tuấn mỹ vô song. Đôi môi mỏng mím chặt thành một đường, đôi mắt như màn đêm kia không còn bình lặng mà cuồn cuộn từng tầng sát ý kinh người!
Lần này Hạ Hầu Hiên Tước nổi giận là vì quan tâm đến mình sao? “Đại Vương?”
Y Mạt kéo góc áo hắn, ra hiệu bảo hắn đừng truy cứu trách nhiệm nữa.
Ánh mắt sắc lạnh của Hạ Hầu Hiên Tước quét qua Y Mạt, cảm xúc khó tả dâng lên trong lòng, cho đến khi thấy m.á.u đang nhỏ xuống từ y phục của mấy thị vệ kia.
“Các ngươi cũng lui xuống đi!” Mắt Hạ Hầu Hiên Tước trầm xuống, phất tay, rồi quay sang nhìn Hắc Ưng đang đứng bên cạnh.
“Hắc Ưng, chuyện này ngươi đích thân đi làm, nhất định phải điều tra rõ ràng!”
Vừa dứt lời, Đại Vương nhìn Y Mạt trong vòng tay, khóe môi cuối cùng cũng nở một nụ cười nhạt, nhưng nụ cười đó không chạm đến đáy mắt, bị một tầng băng sương bao phủ. “Đại Vương,” Hắc Ưng có chút ngập ngừng.
“Đại Vương, người thả thiếp
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/lanh-de-mi-phi/5040891/chuong-54.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.