Hạ Hầu Hiên Tước mặt vô cảm, ném nàng lên giường. Lửa giận trong lòng hắn như muốn bùng cháy. Hắn nhìn chằm chằm khuôn mặt khuynh thành tuyệt đẹp của nàng, ánh mắt ngày càng sắc lạnh, lạnh giọng nói: "Nàng nôn nóng muốn rời xa ta như vậy, chính là muốn lao vào vòng tay Ư Tư Lạc sao? Tây Cung Y Mạt, nàng giỏi lắm!"
"Nếu thiếp nói thiếp bị mất trí nhớ, chàng có tin không?"
"Quỷ mới tin!" Hạ Hầu Hiên Tước lạnh lùng trừng mắt, gầm lên không chút khách khí.
"Chàng không tin, thiếp cũng không cần nói nhiều nữa."
"Cái gì!" Hạ Hầu Hiên Tước nghiến răng nghiến lợi, hai nắm đ.ấ.m siết chặt, ánh mắt hung dữ như mãnh thú. Lòng Y Mạt khẽ run lên, cảm nhận được ánh mắt lạnh lẽo b.ắ.n tới của Hạ Hầu Hiên Tước. Đôi mắt vốn luôn thanh tĩnh chợt lóe lên một tia hoảng loạn. Chưa kịp trấn tĩnh, thân hình nặng nề của hắn đã đè lên nàng.
"Chàng buông thiếp ra!" Trong lúc giãy giụa, một chiếc bình hoa trên bàn rơi xuống.
"A!" Y Mạt kêu lên một tiếng t.h.ả.m thiết, ngay lập tức cánh tay trắng nõn bị cứa một vết máu, m.á.u chảy ròng ròng...
Cánh tay đau nhói! "Sao lại bất cẩn như vậy!" Giọng hắn có chút run rẩy.
Hắn gần như theo bản năng xé một mảnh vải từ quần áo của mình để băng bó cho nàng. Y Mạt ngây người nhìn động tác của hắn. Đầu vẫn còn hơi đau. Không biết có phải là ảo giác không, nàng rõ ràng cảm nhận được sự quan tâm của hắn dành cho mình trong mắt hắn.
Nhưng, cuối cùng nàng cũng phải rời đi.
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/lanh-de-mi-phi/5040871/chuong-34.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.