Đông Cung, ánh đèn le lói.
Màn đêm buông xuống, bầu trời như khoác lên một lớp lụa đen, ánh trăng rực rỡ phác họa nên một khung cảnh tĩnh lặng bao trùm Đông Cung.
Bên ngoài, hồ nước lạnh lẽo, ánh trăng lờ mờ phản chiếu.
Sau bữa tối, Y Mạt bước ra từ hồ tắm, mái tóc như rong biển tùy ý xõa trên vai, mặc một chiếc áo choàng mỏng bằng lụa dệt kim màu hồng, ánh nến đỏ khẽ rung rinh theo gió, tạo nên một bóng hình mê hoặc tuyệt đẹp, Tây Cung Y Mạt xoa xoa vầng trán có chút mệt mỏi, vừa chui vào chăn chuẩn bị ngủ, thì nghe thấy động tĩnh bên ngoài.
Yukimiko - (Tuyết Mỹ Tử)
Hình như có tiếng bước chân của một tốp lớn thị vệ đang kéo đến đây…
Tim nàng chợt run lên, ở nơi xa lạ này, cuối cùng vẫn là sự hoảng loạn. Tiếng “cạch” vang lên, cửa mở, một bóng người cao lớn trong bộ hoàng bào màu vàng sáng bước vào, ngoài Hạ Hầu Hiên Tước ra, còn có thể là ai. “Đại vương sao lại đến đây?” Y Mạt xuống giường đi giày hành lễ, lạnh nhạt mở lời, giọng điệu đầy vẻ xa cách.
“Sao, lẽ nào ta không thể đến?”
Hạ Hầu Hiên Tước nhướng mày, trong mắt đen lóe lên một tia sắc bén thoáng qua.
“Nơi này quá sơ sài, không hợp với thân phận của Đại vương!” Y Mạt khẽ mở miệng, trên mặt không có quá nhiều biểu cảm.
Hạ Hầu Hiên Tước không tiếp lời, chỉ quay ra ngoài cửa dặn dò: “Mang tất cả ngự thiện (bữa tối) đã chuẩn bị vào đây.”
“Vâng, Đại vương,” Có người bên ngoài cửa đáp
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/lanh-de-mi-phi/5040848/chuong-11.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.