Editor: Lãnh Huy3t 
Beat: PhượngMinhNguyệt 
Nghe xong, mấy người đều trầm mặc, thở dài, mang theo vài phần bất đắc dĩ.Tuyết Nhu thấy thế liền cúi xuống nhìn trên người mình, thấy bản thânmình đang nằm trong hòm thuỷ tinh. Cái hòm thuỷ tinh này là bảo vật củaLinh Xà đảo bọn họ, có thần hiệu cường kiện thân thể, nhưng thân thểnàng luôn rất tốt, làm sao có thể nằm ở trong này? 
Ngưng thần nghĩ, ai ngờ trong đầu lại vô cùng đau đớn, hai tay không khỏi ôm đầu,hô nhỏ: "A... Đầu ta, đầu ta đau quá..." Trong đầu giống như có cái gìchợt lóe mà qua, lại thấy không rõ rốt cuộc là cái gì, chỉ biết là rấtđau đớn. 
"Nhu Nhi, Nhu Nhi, con trước hết trấn tĩnh lại đã,đừng nghĩ nhiều như vậy" Mỹ phụ nhân trung niên vội vàng trấn an, mộttay vỗ nhẹ phía sau lưng nàng, đem nàng ôm vào trong ngực mình, trongmắt tràn đầy đau lòng. 
"Mẫu thân, để cho ta tới đi! Nếu NhuNhi đã tỉnh lại, chúng ta vẫn nên đem nàng trở về viện của mình, để nàng tĩnh dưỡng cho tốt." Lão đại, Long Trấn Minh trầm giọng nói. 
Tuyết Nhu từ trong lòng mỹ phụ ngẩng đầu lên, ánh mắt mang theo một tia mêmang cùng với thống khổ nhìn mấy người bọn họ, bất lực hỏi: "Cha, nương, đại ca, nhị ca, con làm sao vậy? Vì sao trong đầu con ngoại trừ mọingười thì cái gì cũng không nhớ? Tại sao có thể như vậy ? Tại sao có thể như vậy?" 
Thanh âm bất lực mang theo một tia nghẹn ngào, hai tay nàng ôm lấy ngực nói: "Giống như có cái gì đó 
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/lanh-de-doc-y/2190763/chuong-37.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.