Mấy người Độc Cô Hànrời đi, đối với Mộ Vân Yên mà nói thì một chút ảnh hưởng cũng không có,như cũ nên ăn thì ăn, nên ngủ thì ngủ, cuộc sỗng vẫn như thường ngày,yên tĩnh như vậy.
Chỉ là, những ngày yên tĩnh như vậy chỉ hôm sau là bị phá vỡ.
”Vãn bối Mộ Vân Đình, vâng theo mệnh lệnh của gia phụ Mộ Dung Hách trước đến đoán xá muội Mộ Vân Yên trở về kinh.”
Một thân ngân bạch cẩm bào, Mộ Vân Đình cao lớn vững chải, trên khuôn mặttuấn mĩ đầy chân thành và tha thiết, đứng trước sân nhỏ của Bạch Nham,hướng đến xích đu nơi Bạch Nham đang ngồi thi lễ một cái, mới mở miệng.
”Lúc trước gia phụ cùng tiền bối đã nói, chờ sau khi Yên nhi trưởng thành sẽ đón nàng về kinh, hiện thời cũng sáu năm qua đi, Yên nhi cũng sắptrưởng thành, mong tiền bối đáp ứng để cho Vân Đình có thể dón Yên nhihồi kinh.”
”Trở về kinh?” Bạch Nham vỗ mạnh thành ghế, đứng dậy,chỉ Mộ Vân Đình giọng nói bất thiện:“Tiểu tử ngươi đừng nói cho ta ngươi đã quên sáu năm trước phát sinh chuyện gì. Để nha đầu trở về với ngươita không yên tâm.”
Kinh thành kia nhưng không phải là một nơilương thiện gì, sáu năm trước nha đầu tại đó nhưng thiếu chút nữa ngaycả mệnh cũng mất, Hừ, lần này cho dù nói cái gì hắn cũng sẽ không thể để tiểu tử thúi này đem nha đầu mang đi.
”Tiền bối, trước đích xáclà do Vân Đình cùng phụ thân bảo vệ bất lợi, yên nhi xảy ra chuyện tacùng phụ thân không thể chối tội, hiện thời Vân Đình hướng ngài đảm
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/lanh-de-ba-sung-di-nang-phi/1511891/chuong-8.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.