Chương trước
Chương sau
“Ngươi đang làm cái gì! !”

Một tiếng gầm phẫn nộ dọa ta trong mộng hồn chạy tán loạn bốn phía, ta kinh hoảng mở mắt ra, nhìn thấy một đầu tóc đen bóng lóng thiệt bự, tiếp đó, lại phát hiện nửa người trên của bản thân đang áp lên trên cổ của một người khác, hai đùi nhỏ co ro chính là đang chạm vào bộ vị quan trọng nhất trong toàn thân người đó.

“ A!” Ta kinh hô một tiếng, trong nháy mắt sử ra bản lĩnh lớn nhất là khinh công____ lập tức nhảy ra ngoài màn giường, hai tay bám ngược trên tường.

Thuận ngồi ở bên giường dùng một nhãn thần nghiêm khắc sắc bén trừng ta, lạnh lùng nói:

“ Ngươi lại mộng du sao, hơn nữa còn mặc nội y của nữ nhân.”

Ta cuối đầu nhìn thử, quả nhiên y siêm mở ra để lộ cái yếm của nữ nhân hoa văn phức tạp, màu sắc tiên diễm, ta lập tức đỏ mặt.

Hàn Vĩnh Thuận này, thật sự là, sao lại nói mấy lời không nên nói đó chứ! Ta không phải chính là vì muốn giành lại lòng của ngươi sao, mới không thể không cố gắng phối hợp với sở thích xấu xa của ngươi, mặc lên cái yếm phàm tục đến không chịu nổi này sao?

Nhớ lại năm đó, khi ta ở trong cung làm mật thám và thích khách đệ nhất, ai dám nói với ta một câu “xinh đẹp”, ta tất sẽ khiến cho hắn biến thành “thiên hạ đệ nhất xấu xí”, huống hồ, ban đầu ngươi còn không phải ngày ngày đều nài nỉ ta mặc nữ trang sao!

Ta biết ngươi còn hận ta, ta không nên dụng kế khiến ngươi không còn thế lực, không còn tiền, không còn nhà, khiến nữ nhi bảo bối của ngươi còn bị giam lỏng trong kinh, khiến ngươi lại bị bức đi lưu vong ở đây, trải qua những ngày cực khổ mà trước nay chưa từng có, nhưng ta cũng không có biện pháp a, nhận lộc của người, thì phải trung thành với người, hơn nữa ta làm sao có thể bội phản hoàng đế đã từng cứu ta dưới đao kiếm chứ?

Nhưng mà, không quan hệ, ta lại trở về rồi, hiện tại lại lần nữa trở lại bên cạnh ngươi, chỉ cần ngươi lại một lần nữa ngoan ngoãn yêu ta, ta nhất định sẽ không bạc đãi ngươi. Cho nên, tất cả đều cần phải từ từ, đầu tiên để ta làm cái bóng của ngươi, tiếp đến làm ấm giường, sau đó sẽ cách không xa với vụ khanh khanh a, ha ha ha ha……..!

(Vụ khanh khanh: là thương yêu chiều chuộng)

Ta nghe thấy âm thanh bụng ngươi kêu cô cô nha, bởi vì ta đã là cái bóng của ngươi, vì thế ta cũng đói rồi, ta chớp mắt nhìn nhìn ngươi, ngươi lại nghênh ngang thong thả ra ngoài, thế là ta cũng đi theo sau lưng ngươi. Ngươi ngồi xuống, ta cũng ngồi xuống.

“ Thuận ca……..” Một cô nương thôn quê yêu kiều nỉ non xa lạ chạy về phía ngươi, cánh tay đang ôm một hợp thức ăn dài dài, đây biểu thị chủ nhân của cái bóng là ta phi thường có duyên với nữ nhân.

Cho nên, ngay tại thời điểm nữ hài đó vấp phải cục đá muốn ngã lăn ra, ta liền nhảy lên trước, nhẹ nhàng ôm lấy vòng eo mềm mại của nàng, thương hương tiếc ngọc nói:

“ Tiểu thư, nàng không sao chứ? Tiểu sinh thất lễ rồi.”

Trong nháy mắt, xuân tình ám động, vị cô nương đó xấu hổ đến mặt đỏ như hoa đào.

Sự thật chứng minh ta cùng chủ nhân của ta đều có sức quyến rũ dồi dào như nhau, bởi vì đa số mỹ vị trong hộp thức ăn đó đều cho ta tận tình hưởng dụng, gương mặt tươi cười của nữ hài cũng tận tình vì ta mà nở rộ, chỉ còn sót lại một người bị bỏ rơi một bên đang đỏ con mắt thỏ, mà bước thứ hai trong kế hoạch của ta cũng lập tức tiến gần.

Hàn Vĩnh Thuận, ngươi đợi di, ngươi vĩnh viễn cũng không đấu lại ta đâu! !
Chương trước
Chương sau
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.