"Thái tử phi, thần thiếp không hiểu người đang nói gì, xin đừng không bằngkhông cớ mà vu tội cho thần thiếp.” Vân Phượng Loan nói.
"Vu tội? Có phải vu tội không sau này sẽ rõ.” Long Y Hoàng nhếch môi: “Giờta chỉ đến thăm ngươi một chút mà thôi, đừng khẩn trương thế chứ, đã lâu không gặp chợt hơi nhớ ngươi đấy.”
"Ngươi..."
"Yên tâm, ta sẽ không ở lại đây lâu, giờ thấy ngươi sống rất tốt ta cũng rất vui,” Long Y Hoàng đến sát ả: “Vân Phượng Loan dù sao chúng ta cũng làtỷ muội lớn lên từ nhỏ với nhau mà, mặc dù ta rất thất vọng vì cáchngươi đối xử với ta nhưng làm sao ta cũng không thể quên được tình cảmthời bé giữa hai ta, cho nên hiện tại ta đến thăm ngươi một chút, thấyngười xong rồi thì phần tình cảm này cũng nên cắt đứt.”
VânPhượng Loan ngạc nhiên, nghẹn họng trố mắt nhìn Long Y Hoàng đang bướcđến cạnh Phượng Trữ Lan, đặt tay lên vai hắn, cười nói: “Trữ Lan, ta đãôn chuyện với Duệ vương phi xong rồi, chúng ta hồi phủ đi, ta hơi mệt.”
Phượng Ly Uyên hồi phục tinh thần nhanh chóng, Phượng Trữ Lan nắm chặt tay nàng, cười: “Được.”
"Kỳ Hàn... Đừng quấn cậu nhiều quá, đến đây mẹ ôm nào.” Long Y Hoàng vui vẻ đi đến trước mặt Long Diệp Vũ, Kỳ Hàn ngẩng đầu nhìn nàng toét miệngcười, quơ tay mũm mỉm, nói mơ hồ: “Nương…”
Long Y Hoàng vuimừng không thôi, nhanh chóng ôm lấy con, hôn mạnh vào gò má bầu bĩnh của con, Kỳ Hàn cũng lanh trí ôm cổ mẫu thân.
"Y Hoàng!" Phượng Ly
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/lanh-cung-thai-tu-phi/2383025/chuong-130.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.