Trưa mùa hạ dễ khiến người ta mệt mỏi chỉ muốn nghỉ ngơi.
Trong phòng ngủ, nhóc Phượng Kỳ Hàn ngủ say trong nôi.
Long Y Hoàng nhẹ tay nhẹ chân đặt đầu con lên gối nằm, để con ngủ thoái máihơn, lại dặn dò thị nữ quạt nhẹ nhàng, sau đó, xoay người nhìn PhượngTrữ Lan nửa nằm nửa ngồi trên xích đu híp mắt nhìn nàng chằm chằm, dángvẻ lười biếng yêu mị, cũng không mất đi khí phách trầm ổn.
Bộ dáng này thật làm người ta muốn phạm tội.
Long Y Hoàng đi qua, ngồi vào lòng hắn, hai tay ôm cổ hắn: “Kỳ Hàn tiến bộnhanh quá, chỉ mới vài ngày mà đã chạy tới gọi mẹ rồi.”
Bởivì động tác thình lình của nàng mà xích đu lắc lư mãnh liệt, Phượng TrữLan vươn tay ôm eo Long Y Hoàng, lợi dụng xích đu đang lắc lư lật ngườihôn nàng, sau đó cười nói: “Kỳ Hàn vốn dĩ thông minh, mấy ngày nay convẫn học đi, chỉ có người làm mẹ như nàng không để tâm mà thôi.”
"Hiện tại có nhiều chuyện đang phát sinh, nên hơi sao nhãng nó, chờ sóng gióqua đi, nhất định sẽ bù đắp mà.” Long Y Hoàng mỉm cười, cuộn người nằmtrong lòng Phượng Trữ Lan, vùi đầu vào ngực hắn: “Mệt quá, vừa mới đếnHình bộ một chuyến.”
"À, đi tìm Trọng Cẩn hỏi tiến triển hả? Sao rồi?” Phượng Trữ Lan vuốt tóc Long Y Hoàng, vuốt nhẹ nhàng trântrọng, ngón tay lướt đến tận ngọn mới lấy về.
"Tiến triểnbất ngờ, ta gặp được người võ lâm minh,” Long Y Hoàng nhắm mắt lại, mệtmỏi nói: “Không biết hắn nghe theo chỉ thị của ai đến
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/lanh-cung-thai-tu-phi/2383008/chuong-138.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.