Quốc tang được cửhành rất dài, cả nước đều tưởng niệm, di thể hoàng đế sau khi được tăngnhân siêu độ thì nhập vào hoàng lăng an táng.
Thời điểm đưatiễn linh cữu hoàng đế, khắp ngõ phố tràn ngập biển người, đội ngũ mộtmảng trắng uốn lượn kéo dài từ cổng thành đi ra, hơn mười con tuấn mãkéo xe đưa linh cửu, dọc đường đi, cung nữ tung hoa giấy bay khắp trời.
Long Y Hoàng và Phượng Trữ Lan ngồi trên xe ngựa phía sau, từ từ đi theohàng ngũ phía trước, thời tiết rất u ám, hợp với tâm trạng hỏng bét củaLong Y Hoàng.
Không biết bởi do thời tiết không tốt hay bởitrên đường người người đông đúc, nàng cảm thấy ngực rất khó chịu rấtbuồn bực, tinh thần không tập trung, theo tần suất xe ngựa lắc lư thỉnhthoảng muốn nôn, khó ở.
Phượng Trữ Lan cẩn thận qua sát, vội vỗ nhẹ lưng Long Y Hoàng: “Không thoải mái sao?”
"Không sao, hơi buồn bực, một lát sẽ đỡ hơn.” Long Y Hoàng đè ngực, tâm tìnhkhó chịu, xoay người kéo bức rèm, hít sâu một hơi, nhìn các sư tăng lạithấy choáng váng rất muốn nôn ngay lập tức.
Mấy ngày nay ởtrong cung nàng vất vả không ít, mỗi ngày túc trực bên linh cữu hoàngđế, bị tiếng tụng kinh gõ mõ của tăng nhân, hương khói lượn lờ, còn phải giải quyết chuyện hậu cung chồng chất khiến tâm phiền ý loạn, nhiều lần suýt nữa đã bạo phát.
Phi tần hậu cung khóc sướt mướt, bộphận đưa tiễn có các ni cô cầu phúc cho hoàng đế đã mất, có phi tử bithảm phải tuẫn táng, theo sát đội ngũ còn
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/lanh-cung-thai-tu-phi/2383004/chuong-140.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.