Edit : Uyên Mập
Đại Bảo hồ nghi nhìn nàng " Ngươi dùng nồi làm cái gì? Ngươi biết nấu cơm sao?"
Thẩm Tư Tư trừng mắt, không nói với hắn, Đại Bảo liền sờ sờ đầu không dám nói thêm nữa.
Nhìn hắn lấy hết bánh ra, cọ rửa nồi sạch sẽ nàng mới đi ra phòng bếp xem Nhị Bảo sao hạt dẻ không sai biệt lắm, nàng mới bắt đầu cầm kéo đâm thủng lỗ ở hạt dẻ. Việc này không cần xuất lực nhiều lắm, đại khái là tám năm đen tối đã đen đến cho Thẩm Tư Tư động lực, nàng muốn kiếm tiền, nàng muốn mua thịt ăn....Ngao, ngao.
"Thổ Nữu, ngươi đang làm gì đó?" Nhị Bảo, Tam Bảo không hiểu nhìn nàng. Hạt dẻ muốn ăn đơn giản chỉ cần cho vào nồi luộc là được, chưa bao giờ dùng kéo làm như thế cả.
Thẩm Tư Tư không để ý bọn họ chỉ phân phó "Đừng hỏi nhiều, tiếp tục bác".
Bọn họ không dám làm nàng tức giận tiếp tục sao hạt dẻ.
Xử lý xong chỗ hạt dẻ cần thiết, Thẩm Tư Tư mới đem số hạt dẻ đã xử lý tốt đổ hết vào nước. Bước này là đem những hạt dẻ hỏng lấy ra hết. Ngâm khoảng mười phút luền vớt ra phơi dưới ánh mặt trời, lúc này mặt trời lên đỉnh, bước này cũng không mất nhiều thời gian lắm.
Chung Căn Sinh cùng Hà A Tú lúc này đã về nhìn thấy bọn họ làm hạt dẻ cười nói " Hôm nay nhặt nhiều hạt dẻ như vậy à?"
"Đúng vậy,cha, Thổ Nữu bảo chúng ta nhặt về đó" Tam Bảo nói.
Chung Căn Sinh sờ đầu Tam Bảo, biết bọn họ nhặt để ăn no bụng cũng không biết nói gì liền buông cuốc xuống nghỉ ngơi. Đại Bảo bưng nước cùng bánh bột ngô cho bọn hắn, hai người trầm mặc ăn rồi nghỉ ngơi một hồi sau đó đi ra đồng.
Đại Bảo đem rau dại băm nhỏ cho lợn ăn, từ chuồng lợn đi ra. Nhị Cẩu Tử mang theo mấy đứa nhỏ đi theo vào "Đi mau, chúng ta đi bắt cá"
Đây là chuyện thường mỗi ngày đều phát sinh cho nên Đại Bảo thu thập mọi thứ trong nhà chuẩn bị muốn đi. Nhưng mà hôm nay lại khác bởi vì người tham ăn nhất Thẩm Tư Tư lại cười nói " Hôm nay nhà chúng ta không đi, trong nhà có việc".
Đại Bảo mở to hai mắt nhìn, Nhị Bảo Tam Bảo kinh ngạc nhìn chằm chằm Thẩm Tư Tư nghi ngờ nàng bị làm sao.
Nhị Cẩu Tử có chút không thích ứng nhìn nàng. Trước kia hắn cũng không nghĩ mang theo nàng sau là hắn bị nàng đánh cho một trận cho nên sau này mỗi lần đi bắt cá hắn đều đi qua gọi nàng.
Cho nên hắn chần chờ hỏi lại "Các ngươi thực sự không đi sao?"
"Thật sự trong nhà có việc, ngày mai lại nói, các ngươi đi trước đi" Thẩm Tư Tư lạnh nhạt nói.
Nhị Cẩu Tử đành theo người, nghi hoặc mà đi. Thật sự khó hiểu mà.
Tam Bảo ủy khuất nói "Thổ Nữu, chúng ta hôm nay ăn cái gì? Không uống canh cá? Trong nhà chúng ta có chuyện gì a?"
"Sao hạt dẻ"
"A!" Tam Bảo buồn bực nhìn nàng với hắn mà nói canh cá rất có lực hấp dẫn nhất thời trong lingf có chút oán giận.
Thẩm Tư Tư không thèm quản hắn, xem hạt dẻ đều đã khô mới bắt đầu khởi công. Kỳ thực sao hạt dẻ cần có cát nhưng nhiều cát như vậy rất khó tìm, huống hồ nếu cho thêm cát mà nói thì muối và đường sẽ bị pha loãng ắt hẳn phải thêm nhiều hơn. Nàng không có nhiều muối cùng đường như vậy để lãng phí cho nên đành phải giảm đi bước này.
Để Đại Bảo đến khống chế lửa Thẩm Tư Tư đứng ở bên cạnh chờ chảo nóng lên rồi thêm muối vào hạt dẻ. Nàng chận rãi đảo đều cho hạt dẻ chín. Đối với nàng mới có tám tuổi mà nói thì chuyện này hơi có quá sức. Mặc dù mồ hôi đầy đầu nàng vẫn không dám qua loa chỉ sợ hạt dẻ bị cháy.
Khuyến cáo các bạn trẻ nên tham khảo thêm nếu muốn rang hạt dẻ kiểu của Tư Tư nhá.