Edit : Uyên Mập
Đại Bảo ngập ngừng chỉ ăn cơm không dám nói.
Thẩm Tư Tư tủm tỉm cười nói : " Cha, có lẽ là bị muỗi đốt"
Đại Bảo khóe môi run rẩy, em gái ngươi, ngươi mới bị muỗi cắn.
Chung Căn Sinh nói:" Ăn chậm một chút, nếu không đủ..." Hắn dừng một chút nói : " Nói nương ngươi làm thêm mấy cái bánh bột ngô."
"Đủ,cha." Đại Bảo nói. Hắn biết trong nhà thức ăn là có hạn, bây giờ ăn nhiều một lát lại ít đi, đến cuối cùng cha mẹ lại không ăn, bọn họ đói cũng không dám ăn nhiều. Huống hồ Chung Căn Sinh và Hà A Tú hiện tại là lao động chính trong nhà cần nhiều thể lực, hắn không dám ăn đồ ăn của họ.
Thẩm Tư Tư cũng tiếp lời nói : " Đúng vậy, cha, đủ rồi. Một lát nữa cho lợn ăn bọn con có thể bắt cá ăn."
Nghe bọn hắn nói như vậy Chung Căn Sinh không nói gì nữa.
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/lanh-cung-cong-chua-lam-ruong-ky/1851531/chuong-17.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.