“Cô đứng lại cho ta, dám đánh người trên địa bàn của ta, cô thật tưởng không ai làm gì được cô sao!”
Hô! Không tệ! Cô tặng anh một câu hồi phục thần tốc, chưa tới một ngày đã có sức lực xuống giường, quả thật là một họa hại, không dễ chết, làm hại thế gian, bi ca của nhân gian.
Cô có coi là đã làm điềuc ác không? Nuôi khỏe một con cọp đói để nó ra ngoài ăn thịt người.
Có vài người sức khỏe khác với người bình thường, hôm qua còn là con cọp giấy rống hư vài tiếng, cả người toàn máu đến nỗi quay lưng cũng cực nhọc hết sức, hôm nay đã như rồng như hổ cứ như đã được ăn Hoàn Hồn Đơn, sắc mặt hồng hào hơn rất nhiều.
Không biết có phải là tức tới thông luôn Nhâm Đốc nhị mạch hay là vì danh dự không cam tâm bị coi thường, cũng có chút khí thế vua của một bang, miệng mới mở đã nghe mùi giang hồ, chuẩn bị nút sống cô.
Nên nói là tự tạo nghiệp chướng không?
Một viên đạn quyết định một đời của một người, hay nói là 2 người, vận mệnh của anh và cô đã có điểm nối.
Là ai không may? Ngôn Túy Túy đang muốn dùng lí tính để phân tích.
“Lời ta nói cô xem như gió thoảng qua tai àh, Ưng Bang không cho phép cô láo xược, qua đây.” Thù Lang không cho phép cô có thái độ coi thường.
“Thù tiên sinh sắc mặt tốt thật, xem ra sức dao của tôi vẫn rất được, người chết cũng có thể phục sinh.” Không nói y thuật, cái cô dùng để lấy viên
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/lanh-cuc-bang-tam/129026/chuong-4.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.