Nhưng chàng rể hiện tại lại không phải là A Phất
61.
Sau khi tiến vào lãnh địa của thị tộc rồng vàng, đoán chắc tôi sẽ không chạy thoát được nên quốc vương Ande bèn sắp xếp một phó quan theo sát tôi. Theo lý mà nói thì đó hẳn là thân thích của tôi – quận chúa Anfield – người đã ép pháp sư đi theo phá giải bùa phép rồi lên xe ngồi cạnh tôi.
Cô ta nói:
– Cậu biết mục đích lần đi sứ này là gì không?
Tôi liếc mắt nhìn cô nàng, cười khổ một tiếng:
– Đoán được đại khái, cũng không phải chuyện tốt gì.
– Chúng ta đang đưa dâu. Mang cô dâu loài người tặng cho rồng.
Tôi lấy làm kinh hãi: “Đưa dâu?”
Khi còn ở Vanus, để hiểu rõ hơn về Frius tôi đã lật xem rất nhiều sách cổ về rồng, biết rằng truyền thuyết “Rồng thích con gái của quốc vương/lãnh chúa” thật ra có tồn tại. Ở thời kỳ ma vật hoành hành nhất, quốc vương nhân loại đã dâng con cái của mình cho rồng để bày tỏ lòng kính trọng hòng mong được che chở, rồng có địa vị sẽ chiếm lấy những công chúa, hoàng tử này để khẳng định quyền uy của mình. Thế nhưng những “cô dâu” nhân loại này càng giống với tế phẩm hơn, trong sách chỉ ghi lại mơ hồ rằng đa số các nàng sẽ chết thảm hại trong ngày cưới hoặc sau đó mấy ngày, song lại không ghi rõ nguyên nhân vì sao các nàng lại chết.
Nhưng theo thời đại phát triển, ma vật quấy nhiễu cũng không nghiêm trọng như những năm ấy, nhân loại cũng đã phát minh ra nhiều
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/lanh-chua-va-rong/1017000/chuong-17.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.