🔔 Tham gia cộng đồng đọc truyện online trên Telegram:  https://t.me/+_tC4EYqfkw83NTE1
Chương trước
Chương sau

Nhưng tôi phải làm sao mới có thể gặp được hắn… Băng hoàng, điện hạ

57.

Tôi bỏ thuyền đi lên bờ. Qua phản chiếu của mặt nước tôi có thể thấy bộ dáng tiều tụy lúc này của mình, áo quần rách rưới tả tơi, như đột nhiên già đi cả mười tuổi vậy. Tôi cười khổ, men theo con đường đi về phía trước.

May thay trên đường đi tôi gặp được một đôi vợ chồng đang lái xe đi du lịch, bọn họ cho rằng tôi là một vị khách lạc đường, tốt bụng chở tôi đến thành trấn gần đây nhất.

Tòa thành này thuộc về vương quốc nhân loại Bích Nhân cường thịnh, bởi gần biển nên mậu dịch đường thủy phát đạt mà càng phồn thịnh hơn. Tôi mờ mịt nhìn đám người tới lui và những cửa hàng san sát nhau không dứt, rốt cuộc nhận ra một vấn đề cực kỳ quan trọng và đáng buồn —— Tôi không có tiền.

Thứ đáng giá nhất trên người tôi chính là sợi dây chuyền mặt ruby mà tôi luôn đeo, là quà mà mẹ tôi tặng năm tôi đến tuổi trưởng thành. Bà bảo đây là vật gia truyền của bà, dặn dò tôi phải giữ gìn thật kỹ.

Tôi do dự cầm viên đá quý màu đỏ thẫm trong phút chốc, đoạn bước vào một tiệm cầm đồ có vẻ lớn nhất ở đây. Tôi tự thấy bản thân mình chẳng thể làm mấy việc lừa lọc người khác mà chẳng cần bỏ ra cái gì được, vậy thì trước mắt chỉ có thể đổi tiền để chi tiêu, mấy bữa nữa có thu nhập rồi thì sẽ chuộc nó về.

Thành thật mà nói, tôi sinh ra đã là người thừa

Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/lanh-chua-va-rong/1016998/chuong-15.html

Chương trước
Chương sau
Nghe truyện Lãnh Chúa Và Rồng
Chương 15: Băng hoàng
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.