Đó chính là chặn đánh giết sạch hai trăm năm mươi con ma vật cấp năm mới có khả năng thực hiện, hơn nữa còn phải bảo đảm suốt quá trình đó không được rơi rớt. Kể cả Linh Tịch được thăng lên cấp năm đầu tiên của hắn cũng vậy. Được tăng kinh nghiệm từ Cổ Thụ Tri Thức, lại thêm mấy ngày nay đánh chết biết bao nhiêu ma vật, tích luỹ xuống cũng chỉ vừa đạt tới hơn một trăm năm mươi điểm kinh nghiệm mà thôi. 【 Tên: Mộc Yêu · Linh Tịch ( vương tộc )】 【 Chủng tộc: thực vật 】 【 Cấp bậc: Cấp năm (153/250)】 【 Lực lượng: 170】 【 Thể chất: 170】 【 Nhanh nhẹn: 205】 【 Tinh thần: 228】 【 Kỹ năng: Khống Chế Tự Nhiên ( trung cấp ),Quầng Sáng Hoà Hợp, Bụi Cây Cỏ Gai 】 【 Giới thiệu: là vương tộc trong giới thực vật, có năng lực thống lĩnh và chế ngự những binh chủng thuộc hệ thực vật khác, tinh thông thuật pháp tự nhiên. 】 Lúc này Linh Tịch, bởi vì đánh chết không ít ma thú, cho nên thuộc tính của nó đã được tăng lên rất nhiều. Nhưng muốn lên tới cấp sáu, ít nhất còn phải đánh chết thêm một trăm ma thú cấp năm mới được. Kể cả khi vẫn đứng bên trong lãnh địa hưởng thụ Cổ Thụ Tri Thức mỗi giờ thêm 1 điểm kinh nghiệm, cũng cần tới bốn năm ngày mới thăng cấp được. Nó đã khó khăn như vậy, càng đừng nói tới những binh chủng có kinh nghiệm càng thấp khác. Trải qua quãng thời gian trưởng thành này, hoàn toàn đủ cho hắn nâng tất cả binh chủng lên cấp sáu, chỉ cần hắn không tự nâng mình lên cấp sáu, sẽ không sẽ bị những người đó điều tra đến. Chờ tới một ngày cuối cùng khi sương mù màu xám yếu đi… Hắn có thể bật người triển khai hành động, thoát khỏi nơi này!
Mà điều hắn cần làm nhất bây giờ, chính là thu thập tài nguyên, tích lũy ma năng. 【 Quả Cầu Dịch Chuyển 】 vật phẩm tiêu hao, cấp bậc: căn cứ vào lãnh địa để tính toán. Lãnh địa cấp sáu, cần sáu vạn ma năng, hơn nữa còn cần vật phẩm mới thăng được lên cấp sáu, có thể hiểu, thứ này tiêu hao tài nguyên tới cỡ nào. Nhưng cũng khó trách, suy cho cùng lãnh địa cấp sáu cũng cực kỳ rộng lớn, muốn di chuyển, tự nhiên sẽ tiêu hao rất nhiều tài nguyên. - Xem ra trước hết ta chuẩn bị sẵn sàng mới được. Lâm Hữu thì thào tự nói, sau đó hắn không khỏi nhìn về phía kênh khu vực, hiện giờ trong kênh này đang cực kỳ náo nhiệt, hắn lại không nhịn được thở dài một tiếng. Nếu không có gì ngoài ý muốn… Những người này chắc chắn sẽ bị chôn vùi ở thế giới này. Kể cả khi hắn muốn giúp, cũng không đủ sức, dù sao hắn cũng không dám cam đoan bản thân mình sẽ sống sót rời khỏi đây. Hơn mười triệu người đó! Tưởng tượng đến nhiều người như vậy mà cuối cùng phải bị vây chết ở nơi này, trong lòng Lâm Hữu lại không nhịn được run rẩy lên. Tuy hắn biết, với vạn giới, mười triệu người này chỉ như muối bỏ biển, nhưng suy nghĩ này vẫn khiến hắn đứng hồi lâu không thể bình tĩnh nổi. Tình huống này rất phù hợp với câu nói kia. Thiên địa bất nhân, dĩ vạn vật vi sô cẩu. (Trời đất cưu mang, sinh trưởng, che chở vạn vật như vậy, không phải bằng tấm lòng tầm thường của nhân thế, mà bằng một tấm lòng siêu việt. Vì siêu việt nên người ta lại cho là trời đất bất nhân. Cho nên đối với đất trời, không có loài nào tuyệt đối là trọng, loài nào tuyệt đối là khinh; mà khinh trọng đều là tương đối, đều là tùy theo thời gian, không gian, nhu cầu, công dụng nhất thời. Y như con chó cỏ trước khi hành lễ, thì được nâng niu, quí báu; sau khi hành lễ rồi, thì bị vứt ra đường, cho mọi người mặc tình chà đạp.) Chẳng phải đó chính là cục diện ngay bây giờ bọn họ đang gặp phải ư? - Chờ xem, một ngày nào đó, ta cũng muốn đứng ở trên trời, chân chính nắm giữ vận mệnh của chính mình! Giờ khắc này, trong lòng Lâm Hữu đã hoàn toàn lột xác.
Không còn là một tên nhóc ngây thơ trước kia nữa, lại càng không phải hạng người nhân từ nương tay nhu nhược ngày xưa. Hắn của hiện tại… là một người sống vì vận mệnh của chính mình! … Nếu muốn nắm giữ sống chết của mình, hiển nhiên phải chuẩn bị chu đáo mọi thứ. Sau khi chuyển tất cả khoáng thạch đồng thu thập được trong ngày hôm qua vào Nhà Kho, Lâm Hữu mang theo một nửa binh chủng rời khỏi lãnh địa, chạy về phương hướng quặng mỏ nham thạch. Thừa dịp những người đó vẫn chưa phát hiện ra bí mật quặng mỏ, hắn cần phải tiếp tục thu thập quặng mỏ đồng. Một chuyến này chính là cả một ngày. Bởi vì khoảng cách hơi xa, mỗi lần đi qua quặng mỏ, ma thú đều được tái sinh, cho nên lần nào đi hắn cũng phải tiêu tốn rất nhiều thời gian. Do vạy, mới qua qua lại lại hai lần thôi, bầu trời đã dần dần đen xuống, khiến cho Lâm Hữu đành phải ngừng thu thập, vội vàng chạy về lãnh địa. Lại cất chỗ khoáng thạch vừa thu thập được vào nhà kho. Sau đó Lâm Hữu trực tiếp ra ngồi trên khu đất trống, bắt đầu nhóm lửa làm ăn, đồng thời quan sát đến hướng gió trên kênh khu vực. Một chút nữa thôi sẽ tới giờ ban thưởng cho bảng xếp hạng, bởi vậy giờ phút này, rõ ràng kênh khu vực càng náo nhiệt hơn rất nhiều so với ban ngày. Tất cả mọi người đang nghị luận ai sẽ nhận được ban thưởng lần này, hoặc suy đoán thứ tự xếp hạng của đám đại lão. Mà Lâm Hữu cũng là một trong số những nhân vật được bọn họ nhắc tới. Biết được điều này, Lâm Hữu chỉ cười cười, hắn cũng không muốn quan tâm tới. Hắn rất tự tin vào thực lực của bản thân mình, hai chủng thực vật có huyết thống vương tộc cấp năm, cộng thêm Rồng Mộc Yêu nằm trong số mười binh chủng hiếm có vừa chiêu mộ được, đã vậy những binh chủng còn lại đều có được ba kỹ năng cường đại. Đâu dễ dàng để vượt qua đội hình xa hoa như vậy. Quả nhiên, thời gian vừa đến, một âm thanh nhắc nhở vang lên trong đầu hắn. 【 Chúc mừng ngươi, đạt được vị trí thứ hai trong bảng xếp hạng khu vực, thưởng cho 5000 điểm ma năng, Tinh Hoa Lãnh Địa cấp năm x2】
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải. Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]