Có khi nào đây là bẫy rập không?
Ý nghĩ này vừa xuất hiện, Lâm Hữu lập tức giật nảy mình.
Hắn không dám khinh thường, lập tức lùi sang một bên, ra lệnh Yêu Cơ Phấn Hồng dùng dây leo mở bảo rương.
Dù sao thì dây leo có thể sinh trưởng, không cần lo lắng sẽ bị hủy diệt.
Chẳng mấy chốc đã có một vài cây dây leo quấn lên bảo rương nham thạch, trong ánh mắt khẩn trương và chờ mong của Lâm Hữu, bảo rương từ từ được mở ra.
Không có bất kì vụ nổ nào, cũng không có kim độc bắn ra như trong tưởng tượng.
Chỉ có một viên cầu màu xám và một mảnh giấy ố vàng nằm lặng lẽ bên trong bảo rương.
Giấy?
Lâm Hữu sửng sốt.
Tại sao nơi này lại có giấy?
Theo lý thuyết, bọn họ vượt giới mà đến, chắc không có cách nào mang theo những thứ khác, trừ phi lúc đó tình cờ mang theo giấy trong người, nếu không thì không thể lý giải việc giấy xuất hiện ở đây.
Mặc dù không biết bằng cách nào, nhưng trước mặt hắn đúng là có một trang giấy.
Hơn nữa thoạt nhìn nó có chút cũ xưa, trang giấy đã bắt đầu ố vàng.
Lâm Hữu có thể nhìn thấy chữ viết mơ hồ bên trên, trông hơi giống một lá thư?
Vì quá kinh ngạc, Lâm Hữu dần tiến tới gần bảo rương rồi cầm lấy tờ giấy kia.
Hắn nhìn thoáng qua dòng chữ đầu tiên.
- Chúc mừng ngươi, người xa lạ, khi ngươi nhìn thấy phong thư này thì có nghĩa là ngươi sắp chết…..
…………
-???
Trên mặt Lâm Hữu tràn đầy dấu chấm hỏi, kém chút nữa
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/lanh-chua-toan-dan-binh-chung-cua-ta-bien-di/1014280/chuong-70.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.