Nhưng trong đám người trước hắn chỉ có một người là hệ Thực Vật, chẳng lẽ...
Mặc Trường Phong đột nhiên sững sờ, trên mặt lộ ra vẻ kinh ngạc.
Nhưng hắn chưa kịp suy nghĩ thêm thì tiếng la giết bên cạnh đã kéo hắn trở lại thực tại.
- Được rồi, giật đồ trước rồi nói sau!
Hắn khẽ cắn môi, lập tức gia nhập vào cuộc chiến tranh đoạt bảo vật.
Toàn bộ cảnh tượng rối loạn như một mớ hỗn độn, tiếng gầm thét và tiếng kêu la truyền khắp mọi ngóc ngách, đảo mắt một cái thì mọi người đã quên mất chuyện Lệnh Bài Binh Chủng.
Ở đây không thể không nhắc tới sự thông minh của Lâm Hữu.
Vốn dĩ hắn có thể lấy hết tất cả mọi thứ, nhưng hắn lại không có làm như thế.
Bởi vì một khi lấy hết toàn bộ vật liệu, hắn chắc chắn sẽ trở thành mục tiêu công kích của mọi người, bị tất cả truy sát.
Dù hắn có mạnh mẽ đến đâu thì cũng không thể đối phó với nhiều người như vậy cùng một lúc được, đến lúc đó mất cả chì lẫn chài, muốn khóc cũng không có chỗ để khóc.
Lưu lại một phần vật liệu đã có thể kiềm chế phần lớn người, lại có thể làm cho hắn thuận lợi thoát đi, cớ sao mà không làm?
Sau khi quẹo trái rẽ phải bảy, tám lần trên cánh đồng hoang, cuối cùng thì Lâm Hữu đã thoát khỏi những kẻ theo đuôi phía sau.
Lâm Hữu lao vào trong rừng rậm, thông qua việc liên lạc bằng tin nhắn riêng, chẳng mấy chốc hắn đã đã hội họp với Viêm Vũ.
- Thế nào? Lấy được đồ vật
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/lanh-chua-toan-dan-binh-chung-cua-ta-bien-di/1014270/chuong-60.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.