Dạo gần đây cô thường hay đến bệnh viện bầu bạn, chăm sóc cho cha,Đan Lê thì thái độ có chút bất thường nhưng nếu có thời gian anh vẫn đến thăm ông. Anh đến như vậy có lẽ vẫn là do cảm kích cha mà thôi. Nếukhông có ông thì dẫu anh có giỏi giang, tài ba đến đâu cũng không thể dễ dàng nắm quyền điều hành một công ty lớn như Tương Viên. Nhưng cũng cólẽ tình cảm anh đối với cha, ngoài cảm kích còn có thêm hận ý. Nếu không phải ông ra điều kiện muốn tiếp quản công ty thì phải lấy con gái ôngthì có lẽ anh đã không bao giờ phải lấy cái bình hoa không não là côđây.
Đương nhiên hết thảy chỉ là suy đoán của cô, nhưng là trước đây ĐanLê từng nói, cô thuộc dạng nữ nhân vô cùng nhàm chán … Đúng vậy, tâm tưĐan Lê quá mức phức tạp, cái bình hoa như cô sao lại có thể đoán được cơ chứ ? Nghĩ đến đây cô không khỏi có chút tự giễu mình.
9h đêm, lúc này Đan Lê đang ở Ý lo liệu một cái hạng mục làm ăn của công ty.
Sáng nay cha cô ngoài ý muốn muốn xuống giường, ra ngoài hoa viênphơi nắng. Cô ở bên cạnh lẳng lặng ngồi ở bên người ông hưởng thụ nhữngtia nắng mặt trời ấm áp.
Ông nhìn cô, ánh mắt khó có được lúc thấu triệt, anh minh như lúcnày, những nếp nhăn trên trán khẽ nheo lại, ông cười và nói: “ Con gáingoan, đã trưởng thành thật rồi a … Đáng tiếc cha không thể nhìn thấyngoại tôn của cha được rồi. ”
“ Không đâu mà, cha. ” Cô ngẩn
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/lang-yeu/60817/chuong-4.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.