Thỏ trắng chính thức sinh sống cùng bầy sói.
Dần dần nó cũng hiểu ra chó và sói mặc dù nhìn có vẻ giống nhau nhưng là hai loài khác biệt.
Sói không có chủ nhân, không cần trông nhà, không cần người nuôi, bất kể là thức ăn hay nguồn nước đều phải tự mình cướp lấy.
Con sói mang nó về cũng là thủ lĩnh của bầy, gọi là Lang Vương.
Thỏ trắng thấy dáng người của Lang Vương to hơn tất cả những con khác trong bầy.
Không hổ là Lang Vương, cao hơn hẳn những con sói khác, nhìn đã thấy lợi hại.
Những con sói khác trong bầy nói cho thỏ trắng biết, Lang Vương là một con sói rất nhân từ, lúc đầu Lang Vương là một con sói ngoại lai, đánh bại Lang Vương cũ nhưng không cắn chết tất cả thân tín của Lang Vương cũ.
Không chỉ thế hắn còn thu lưu rất nhiều sói lưu lạc, còn đối xử với bọn họ rất công bằng, không vì quan hệ thân thích với bất cứ con nào mà thiên vị, là Lang Vương tốt nhất họ từng gặp.
Thỏ trắng nghĩ, tất nhiên rồi.
Lang Vương rất nhân từ, nếu không khi lần đầu tiên gặp mặt hắn đã ăn nó rồi.
Những con sói khỏe mạnh sẽ đi săn vào ban ngày, chạng vạng tối mới đem con mồi trở về.
Thỏ trắng ở lại nhà cùng với sói con và những con sói già.
Công việc của nó là tìm cây thuốc cho những con sói đi săn bị thương. Trong lúc đi săn bầy sói không thể tránh được thương tích. Thường thì bọn họ sẽ tự liếm vết thương qua loa, vì thế mà không ít con
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/lang-vuong-va-bac-si-tho-cua-han/165877/chuong-4.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.