Mẹ của Lang Vương khiếp sợ nhìn con trai tách khối bùn ra, bên trong lại là...
“Đại Vương!” Mẹ của Lang Vương khóc lóc bổ nhào tới.
Bạch Tuyết nghe thấy mẹ Lang Vương khóc lớn thì liền chạy tới.
Vì vậy nhìn thấy...
Cô nhìn thấy, quả nhiên trong bùn đất là cha của Dạ.
Thực sự sống lại rồi sao?
Vì sao lại bất động?
Phịch một tiếng, Bạch Tuyết ngã xuống đất, chẳng lẽ bởi vì không đủ máu, chỉ có thể gọi một thân xác trở về?
Máu của các con đã chảy vô ích, ông nội của chúng vẫn không có cách nào tỉnh lại được!
Mất công vô ích rồi!
Bạch Tuyết thất vọng, vốn cho rằng điều này có thể hóa giải hận thù giữa cô và mẹ của Lang Vương, nhưng xem ra vô vọng rồi!
Tất cả mọi người đều không nháy mắt nhìn chằm chằm vào ông nội sói.
Bỗng nhiên một bàn tay tái nhợt từ sau lưng Bạch Tuyết đưa tới, năm ngón tay nắm lại, trực tiếp bóp lấy cổ cô. Giọng nói lạnh lùng mở miệng: “Cô là kẻ xâm nhập, cô là kẻ xâm nhập.”
Đồng thời, tất cả mọi người nhìn thấy Bạch Tuyết bị xách lên, hai chân giãy dụa trên không trung.
“Thả tay ra!” Lang Vương lo lắng hét to.
“Cô là kẻ xâm nhập, cô là kẻ xâm nhập!” Giọng nói kia vẫn nói lại câu nói đó.
“Bổn vương nói lại một lần nữa, lập tức thả cô ấy xuống!” Lang Vương vận khí, giận dữ hét.
Thì ra thứ bóp cổ Bạch Tuyết chính là linh hồn người chết ở nơi này, bởi vì chưa hết dương thọ, hơn nữa còn là chết oan, cho nên không
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/lang-vuong-tong-giam-doc-vo-yeu-duoc-cung-ma-hoang/555505/chuong-285.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.