Lang Vương thấy một tầng hơi nước trong mắt cô, cảm thấy đau lòng, thôi, cô cái gì cũng không nhớ rõ, có lẽ cố tìm đường sống ở trong chỗ chết cũng không tác dụng!
Không nên tra tấn bản thân!
Đối mặt với người phụ nữ trong lòng này, anh thà rằng bị dục hỏa thiêu chết cũng không muốn cô!
Bạch Tuyết cũng nhịn vất vả, chuẩn bị xoay người rời đi.
Lang Vương đuqa tay, bắt lây cô, “Muốn đi đâu?”
“Tôi bị anh làm cho bốc cháy, bây giờ muốn đi tìm người đàn ông dập lửa!” Bạch Tuyết cố gắng chịu đựng bản thân không khóc thành tiếng, cô thừa nhận cô không có trí nhớ về người đàn ông này, nhưng mà, lúc người đàn ông này thân thiết với người khác, ncô vô cùng tiếc nuối, giống như tình cảm chân thành của mình bị người ta đoạt đi mất, cô bực tức khó chịu, trong lòng như là bị cái gì đó ngăn chặn, không thể hô hấp!
Tuy rằng cô khó chịu, nhưng mà, cô không thể để người đàn ông này được tiện nghi, cô cố ý nói như vậy, lúc này làm gì còn có dục hỏa, chỉ có tức giận.
“Em dám - - “
“Vì sao tôi không dám? Anh có thể ở cùng người khác, vì sao tôi không được?”
Bạch Tuyết nói xong, muốn hất tay anh ra, nhưng mà, tay anh như kìm sắt kẹp lấy tay cô, cô không vung ra được, cô tức giận trừng mắt, đôi mắt hơi hơi đỏ lên trừng anh.
Lúc này, cô nàng chật vật đứng dậy, đưa tay ôm lấy eo của Lãnh Dạ.
Nhìn người phụ nữ này dựa sát vào Lãnh Dạ, hơn
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/lang-vuong-tong-giam-doc-vo-yeu-duoc-cung-ma-hoang/555431/chuong-219-2.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.