"Ức Ức, anh đang làm cái gì vậy? Tại sao lại giấu Niệm Niệm đi ?" Thiên Tầm bước tới hỏi.
" Chúng ta đang chơi trò trốn tìm, trước kia em cũng đã chơi, em không nhớ sao?" Ức Ức giả vờ bình tĩnh nói.
"Thật sự là như vậy sao?" Thiên Tầm hoài nghi nhìn Ức Ức.
"Ức ức? Con thấy Lãnh Dạ đâu không? " Bạch Tuyết đứng ở cửa hỏi Ức Ức.
"Cha đi mua đồ ăn , một lát nữa sẽ trở về."
"A!" Bạch Tuyết xoay người rời khỏi, cô đi thay quần áo .
Ức Ức thở phào nhẹ nhõm.
"Ức Ức, anh hãy nói thật, tại sao lại giấu Niệm Niệm đi?" Thiên Tầm nghi ngờ hỏi.
"Không phải đã nói với em rồi sao, chúng ta đang chơi trốn tìm, còn chưa kếtthúc?" Ức Ức xoay người đưa lưng lại, nắm ngón tay vận khí, ngộ nhỡThiên Tầm xông vào, bé liền ngăn lại!
Đúng là bất đắc dĩ!
"Hừ! Em đi thay quần áo trước, chút nữa trở lại chơi với các anh." Thiên Tầm ngọt ngào nói rồi rời khỏi.
Ngay khi Thiên Tầm rời khỏi, Lãnh Dạ vừa vặn bảo vệ kí ức cho Niệm Niệmxong, tiếp theo là xem Niệm Niệm có thể tự mình khắc chế mảng ký ức ác ý kia không !
Lãnh Dạ và Niệm Niệm vừa xuất hiện bên trong căn phòng thì Bạch Tuyết mặc đồ ngủ đi vào.
"Ơ? Hai người về khi nào vậy?" Bạch Tuyết giật mình hỏi, trong lúc cô thay quần áo, Lãnh Dạ đã quay trở lại.
"Mẹ." Niệm Niệm ngọt ngào gọi một tiếng, Lãnh Dạ và Ức Ức đều chú ý Niệm Niệm, xem bé có chỗ nào không ổn không?
"Ừ? Có
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/lang-vuong-tong-giam-doc-vo-yeu-duoc-cung-ma-hoang/555408/chuong-198.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.