Bạch Tuyết bị Lãnh Dạ mạnh mẽ đè ép, tức giận!
Thế là, giơ đầu gối lên, mạnh mẽ đá về phía hạ thân Lãnh Dạ, ai ngờ một cánh tay nắm lấy đầu gối định tập kích.
"Còn biết ám toán người khác?" Khóe miệng Lãnh Dạ nhếch lên, cô thay đổi thật lớn.
Kỳ thực, đây cũng là chuyện lạ gần đây, dù sao Bạch Tuyết mang theo ba đứa nhỏ, nếu như còn giống như trước, vậy thì làm sao bảo vệ bọn nhỏ, cho nên bây giờ cô đã có chút lỗ mãng.
"Ưm..." Bạch Tuyết đánh lén thất bại, đành phải giả vờ thuận theo.
Dù sao bị tên lưu manh cưỡng hôn, cô vươn đầu lưỡi liếm môi Lãnh Dạ một chút, không thể phủ nhận, Bạch Tuyết mờ ám quyến rũ, khiến Lãnh Dạ nóng rực, phía dưới cũng cứng rắn theo!
Bạch Tuyết phát hiện thời cơ tới, một ngụm hung hăng cắn lên môi Lãnh Dạ.
Ngoài miệng cắn Lãnh Dạ, trong miệng còn ấp úng kêu.
"Buông tôi ra, nếu không tôi sẽ cắn rơi miệng anh-- "
"Đáng chết --" Lãnh Dạ nổi giận!
"Nhanh buông tôi ra, nếu không tôi sẽ cắn nát miệng anh, không tin anh cứ thử --" Bạch Tuyết căm giận uy hiếp, chẳng qua Lãnh Dạ cảm giác lời kịch này quen thuộc như vậy, trước đây anh cũng thường sẽ nói như vậy với cô, hiện tại cô lại có thể học theo giọng điệu của anh nói chuyện!
"Cùng nhau nhả." Lãnh Dạ thỏa hiệp. Hà quang trong mắt đen kịn.
"Được." Bạch Tuyết đồng ý.
Cuối cùng, khi ra khẩu hiệu nhất trí, Bạch Tuyết và Lãnh Dạ cùng nhau buông ra, Lãnh Dạ buông Bạch Tuyết ra, Bạch Tuyết
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/lang-vuong-tong-giam-doc-vo-yeu-duoc-cung-ma-hoang/555401/chuong-191.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.