Nhìn ba tiểu gia hỏa đều có thể nói, đều có thể bước đi, Khang Nghị cho rằng bọn nhỏ đã hơn một tuổi, anh ta không biết ba đứa bé này mới sinh ra hơn mười ngày.
Ngày hôm sau, Khang Nghị mang theo rất nhiều ăn ngon tới.
"Anh Khang Nghị, anh bận như vậy, không nên luôn luôn qua đây chơi với bọn em, trong lòng em rất áy náy." Bạch Tuyết cầm lấy đồ trong tay Khang Nghị, cười nói.
"Chúng ta là bạn bè có cái gì mà áy náy ." Khang Nghị nói, vừa đi vào, Thiên Tầm từ đâu chạy tới phi thẳng vào trong lòng Khang Nghị..
"Chú Khang Nghị thật đẹp trai nha."
"Ba ——" tiểu gia hỏa ôm lấy Khang Nghị gọi một tiếng.
"Thiên Tầm, không lễ phép!" Bạch Tuyết trợn mắt nhìn con gái, rồi đi vào phòng bếp.
"Chú, trong tivi người ta nói, nếu thích thì sẽ phải thân thiết với nhau." Đôi tay mập mạp của Thiên Tầm ôm lấy cổ Khang Nghị, đem đầu dựa vào vai Khang Nghị, bộ dáng vô cùng thân thiết.
"Chú, nếu chú là cha con thì thật tốt! Thiên Tầm muốn có một người cha như chú!" Thiên Tầm buồn bã muốn khóc, bàn tay nhỏ bé nhẹ nhàng vuốt ve cọ xát hai má Khang Nghị.
"Nếu chú làm cha con, tương lai các con tìm được cha của các con, cha con sẽ mất hứng đấy ." Khang Nghị ôn nhu nói, hi vọng tiểu gia hỏa có thể hiểu rõ.
"Con biết, chú chính là cha của con." Thiên Tầm tự tin nói.
"Cẩn thận kẻo mẹ con nghe thấy sẽ đánh vào mông con đó."
"Thiên Tầm đã có mẹ , thế nhưng còn
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/lang-vuong-tong-giam-doc-vo-yeu-duoc-cung-ma-hoang/555399/chuong-189.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.