"Này? Lấy cái tay bẩn của anh ra, anh đang lần mò cái gì vậy? Cẩn thận sau khi em ra khỏi đây sẽ đánh anh!" Sói con thứ ba uy hiếp nói.
"Tay của em cũng bẩn, trên người chúng ta đều không sạch sẽ, ai cũng đừng nói ai!" Sói con số một nói.
Bạch Tuyết biết sinh con rất đau, thế nhưng cô lại không ngờ sẽ đau như thế! Có loại cảm giác sống không bằng chết, rất kinh khủng!
"Mẹ, mẹ phải dùng lực nha, nếu không bọn con sẽ bị mẹ ép chết." Âm thanh bập bẹ nói.
"Mẹ, khuôn mặt nhỏ nhắn của con sẽ giao cho mẹ, nhất định mẹ phải sinh con cho đẹp nhé." Sói con thứ ba ngọt ngào nói, nhưng chẳng biết rằng Bạch Tuyết cũng nghe không lọt câu nào, cô đang đau sắp chết!
Vù vù, hít vào, thở ra, hít vào, thở ra...
Bạch Tuyết nỗ lực hít sâu, sau đó dụng sức, dùng sức rất lớn, nhưng có dugf sức thế nào cũng đều như nhau, Bạch Tuyết bất chấp xấu hổ, dùng sức, hận không thể nhanh chóng sinh bọn nhỏ ra, thì mình cũng được giải thoát rồi!
Cuối cùng dưới sự cố gắng của cô, thì một cục máu tròn trượt ra khỏi hai chân Bạch Tuyết, cảm giác trong bụng nhẹ đi, đau đớn cũng nhẹ một ít.
Lúc này Bạch Tuyết cũng không có nhìn đứa nhỏ sinh ra có hình dạng gì, tiếp tục dùng sức, trong bụng còn có hai đưa, cho nên cô phải hít sâu, tiếp tục dùng sức, cô cắn môi, hai tay nắm chặt, thế nhưng, hình như cái đầu khá lớn, đứa nhỏ bị ở trong âm dao, Bạch Tuyết trợn trắng
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/lang-vuong-tong-giam-doc-vo-yeu-duoc-cung-ma-hoang/555390/chuong-180.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.