Khuôn mặt nhỏ nhắn của Bạch Tuyết đỏ bừng, không biết là nóng, hay là xấu hổ, nhưng nhìn giống như mới quả anh đào chín đỏ, ngon ngọt, mê người.
Lúc này, cùng một thời gian, nhưng khác địa điểm.
Khuôn mặt Cung Hàn lạnh lùng, giận giữ nhìn Dương Phỉ.
"Tại sao cộ lại hạ thuốc với cô ấy?" Cung Hàn lạnh lùng hỏi, khôi phục lại sự lạnh lùng và nham hiểm vốn có, đến Bạch Tuyết cũng chưa từng thấy vẻ mặt thật sự của Cung Hàn, lúc này nếu như Cung Hàn đứng ở trước mặt Bạch Tuyết, nhất định Bạch Tuyết sẽ nói đó không phải là một người! Bạch Tuyết quen biết Cung Hàn là một người có miệng lưỡi trơn tru, nhưng lúc này Cung Hàn lại rất lạnh lùng nham hiểm.
"Tôi đang giúp anh mà, tôi nghĩ cho cô ấy uống xong thuốc kia, đến lúc đó đem cô ấy cho anh, thì anh có thể chơi đùa thỏa thích chứ sao! Ai biết nửa đường lại nhảy ra Khang Cốc, đưa Bạch Tuyết đi, cho nên liền liền..." Dương Phỉ cẩn thận nói, cô ta cũng biết thủ đoạn của Cung Hàn, không phải là cô ta không sợ hãi, cô ta chỉ có thể cẩn thận ứng đối, bảo đảm cho mình an toàn.
"Cô làm như vậy là tiện nghi cho thằng nhóc kia! Tôi ngay cả thân thể Bạch Tuyết cũng chưa được đụng đến, lại cònkhông tự trọng đưa Bạch Tuyết về nhà!" Cung Hàn nổi giận!
"Anh đã biết như vậy? Xem ra Bạch Tuyết đã ở trong tay anh." Dương Phỉ thấy bất ngờ, bởi vì chuyện sảy ra sau đó cô ta cũng không biết, cho nên cô ta cho rằng Cung
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/lang-vuong-tong-giam-doc-vo-yeu-duoc-cung-ma-hoang/555383/chuong-173.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.