Bạch Tuyết một liên tục ăn mọi thứ, Khang Cốc cũng gắp liên tiếp đồ ăncho Bạch Tuyết, giống như Bạch Tuyết chính là sủng vật mà mình yêuthích.
"A Cốc, em đi rửa tay một chút." Bạch Tuyết đứng dậy rời đi.
Cô bị không khí trong này cảm thấy khó chịu, muốn đi ra ngoài hít thở không khí. Rửa tay xong Bạch Tuyết đi ra ban công.
Gió mát thổi tới từng đợt, thổi bay phiền muộn trong lòng Bạch Tuyết, làm trong lòng thoải mái rất nhiều.
"Mẹ, lại đi ăn tieps đi, những món kia ăn rất ngon." Sói con số một hưng phấn nói.
"Mẹ đừng nghe anh ấy, canh cả, anh thật quá đáng, anh không biết là mẹchỉ có một cái bụng thôi sao? Làm sao có nhiều không gian ăn thêm nữachứ!" Tiểu công chúa tức giận nói, Bạch Tuyết nghe xong cười lớn.
"Thế nhưng, chúng ta là ba cái bụng!" Sói con số một thất vọng nói, thức ăn ở đây rất ngon, mấy năm nay nó sống trên núi ddeuf phải ăn toàn quảdại, uống chút nước sương, chứ chưa bao giờ được ăn hoa quả ngon nhưvậy, làm sao có thể sánh bằng những quả dại kia.
"Anh cả, anh không nhìn thấy mẹ không vui sao?" Đứa thứ ba nói nhỏ.
"Mẹ đau đầu vì những người đó thích mẹ sao?" Sói con số một ngây thơ hỏi.
"Thằng nhóc xấu xa, con thì biết cái gì?" Bạch Tuyết nhỏ giọng trả lời một câu.
"Mẹ có muốn bọn con giúp mẹ đuổi những người đáng ghét đây đi không?" Sói con số một hỏi.
"Không nên, bọn họ đều là bạn bè của mẹ, vả lại các con cũng đã đáp ứngvới ta là ở
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/lang-vuong-tong-giam-doc-vo-yeu-duoc-cung-ma-hoang/555378/chuong-168.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.