"Cái này không cần cậu quan tâm, chỉ cần con bé muốn giúp , nhất định nó sẽ có biện pháp." Bạch Hàn không chút do dự nói.
"Bác có từng nghĩ tới cảm thụ của Bạch Tuyết hay không , bác làm như vậy chẳng lẽ không thương hại cô ấy sao? Cô ấy còn nhỏ như vậy!" Bạch Tuyết chua xót nói.
"A? Hình như quan hệ của hai người rất tốt? Chẳng lẽ con bé và cậu có chuyện gì sao?" Bạch Hàn chợt thấy hứng thú.
"Bác đã làm gì, trong lòng mình phải hiểu rõ!" Bạch Tuyết nhìn thấy biểu tình có chút phản cảm của cha, chẳng lẽ cha còn muốn cô và Cung Hàn hiện tại có quan hệ! Có loại cha như vậy , thực sự là bi ai!
"Tôi đã làm gì không cần cậu nhắc nhở, con bé là con gái của tôi, tôi muốn làm sao thì làm vậy." Bạch Hàn nhìn thấybiểu tình biến hóa của Bạch Tuyết thay đổi .
"Cô ấy là con gái của ông, thì ông có thể thương tổn cô ấy như vậy sao?" Bạch Tuyết thương tâm nói, cô vẫn muốn biết nhìn cô như thế nào,cô ở trong lòng cha rốt cuộc tính là gì!
"Thương tổn? Tôi lúc nào thì thương tổn nó? Tôi chỉ muốn cho nó thứ tốt nhất, còn tốt hơn thế!"
"Phải không?" Bạch Tuyết nói xong cúi đầu hạ xuống hai hàng lệ, , lúc này, cô rốt cuộc hiểu cha của mình tàn nhẫn như thế nào, có bao nhiêu vô tình, có bao nhiêu đáng sợ, ông mặc dù đã dưỡng dục cô lớn lên người, thế nhưng, Bạch Tuyết lúc này rất sợ hãi !
"Đương nhiên, Bạch Tuyết là con gái
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/lang-vuong-tong-giam-doc-vo-yeu-duoc-cung-ma-hoang/555342/chuong-132.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.