Chương trước
Chương sau
Nghe thấy Triệu lão tử nói, Cung Hàn bị chọc giận!
Bởi vì bị cột vào ghế , không thể đứng lên, hắn đành phải khom người, bảo trì tư thế ngồi ,hướng chỗ Triệu lão tử bước nhỏ bước nhỏ xê dịch đến gần, hắn muốn giáo huấn tên mập này.
"Ai nha! Cái dạng này là không kịp đợi tôi sao? Không thể chờ đợi mà tới tìm tôi sao." Triệu lão tổng căn bản không có đem người trước mắt để vào mắt, hắn biết một người phụ nữ có thể gây nguy hiểm gì, thế nhưng, hắn đã sai rồi! Là sai lầm rất lớn!
Rốt cuộc tới gần người đàn ông mập này, Cung Hàn bỗng nhiên cười lạnh một tiếng, cấp tốc xoay tròn ghế tựa, hắn và ghế tựa cùng nhau xoay tròn, khiến Triệu lão tổng còn chưa có kịp phản ứng liền bị chân ghế đánh bay rất xa.
"Mẹ nó!Miệng ông đầy lời bẩn thỉu, lão tử nếu như không phải bị cột, liền giết chết ông!" Cung Hàn dùng giọng nữ ngọt ngào uy hiếp , nghe càng có một chút nghi ngờ!
"Cô là ai? Cô là ai?" Triệu tổng bắt đầu hoài nghi người này không phải là Bạch Tuyết, bởi vì kiểu nói chuyện này, còn có thân thủ vừa rôi, thật sự không đơn giản!
"Tôi là ông nội ông--" Cung Hàn dùng giọng nữ ngọt ngào nói.
"Điên rồi! Điên rồi! Cô so với tôi còn điên hơn!" Triệu tổng cho rằng Bạch Tuyết đầu óc có vấn đề , bởi vì Bạch Tuyết nói chuyện bừa bãi, còn tự xưng là ông nội!
"Người đâu--" Triệu tổng hướng về phía cửa hô to.
Chỉ thấy tiến vào hai người đàn ông, rất to cao, bọn họ là hộ vệ của Triệu tổng.
"Triệu tổng."
"Hai người các cậu đã trung thành và tận tâm đi theo tôi, mà tôi không có gì cho các cậu, nên con nhóc này thưởng cho các cậu , đêm nay hãy thỏa thích chơi đùa, ngày mai chúng ta liền rời khỏi đây." Triệu tổng lấy ra máy ảnh, lần nữa nâng cái ghế dậy , ngồi xuống, hình như không có ý muốn rời đi?
"Hiện tại bắt đầu, trước cởi quần áo của cô ta ra, lão tử muốn chụp ảnh."
"Khốn khiếp, nếu dám động vào thân thể này, lão tử liền giết ông --" Cung Hàn hét lớn.
"Cô giết tôi, chỉ bằng cô, vẫn là chờ một lát bị hai người bọn họ giết đi!"
"Tôi rủa ngươi tám đời tổ tông nhà ông, tên mập chết bầm, lão tử sớm biết ông là loại người này, lúc trước đã giết ông, con mẹ nó --" Cung Hàn mắng to, bởi vì hai người đàn ông đã đi tiến lên, cầm trong tay hai thanh kéo, vừa nhìn liền biết chuẩn bị cắn bỏ quần áo của hắn.
Tròng mắt hắn đỏ bừng, nếu như thân thể Bạch Tuyết ở trong tay hắn sảy ra chuyện, Bạch Tuyết nhất định sẽ không tha thứ cho hắn, càng nghĩ càng giận, hiện tại ở trong tay tên mập chết bầm này , đến thân thể người phụ nữ mình thích cũng không bảo vệ, vậy hắn còn gì là đàn ông!
"Dừng tay -- tên mập chết bầm này cho các người bao nhiêu tiền mà các người vì ông ta bán mạng? Các ngườii có biết tôi là người phụ nữ của ai hay không ? Tôi là người phụ nữ của Cung Hàn, các người nếu như dám đụng đến một ngón tay của tôi, tôi bảo đảm các người sẽ chết rất khó coi!" Cung Hàn quát lớn, hắn cũng không muốn nói Bạch Tuyết là người phụ nữ của Lãnh Dạ !
"Chờ một chút." Triệu tổng vung tay lên.
"Đồ đê tiện, cô là người phụ nữ của ai?" Người đàn ông mập đi tới hỏi.
"Lão tử là người phụ nữ của Cung Hàn !" Cung Hàn nói chuyện ôn tồn khôi hài, trừng mắt dựng thẳng , giọng điệu ác liệt thô tục, thế nhưng thanh âm lại ngọt ngào đáng yêu!
Triệu tổng bị làm bối rối! Tình huống này là sao? Bạch Tuyết không phải là người phụ nữ của Lãnh Dạ sao?
"Không ngờ cô thực sự là hồng nhan họa thủy! Lão tử gục đổ trong tay cô, cô lại còn chơi đùa với hai người đàn ông, còn đều là nhân vật lợi hại như thế, không đơn giản a?" Triệu tổng thật bất ngờ, Bạch Tuyết cư nhiên cùng Cung Hàn có quan hệ, đây thực sự là một tin tức lớn.
"Buông ta ra --" Cung Hàn dùng sức giãy giụa.
"Buông cô ra? Mơ tưởng -- bọn họ thích cô, lão tử hiện tại hận chết cô, nếu không phải là cô, lão tử sẽ táng gia bại sản sao?" Triệu tổng càng nghĩ càng giận.
"Chẳng lẽ ông không sợ Cung Hàn giết ông sao?" Cung Hàn hỏi, lúc trước hắn và Triệu tổng từng có tiếp xúc, lúc trước Triệu tổng dùng tiền mướn Cung Hàn giúp hắn giết người, cho nên người này nên biết Cung Hàn là ai.
"Sợ? Cô cho là cô nói mình là người phụ nữ của hắn thì chính là thật sao? Lão tử sẽ không bị lừa đâu, Lãnh Dạ từng nói: Bạch Tuyết là người phụ nữ của hắn, ai cũng đừng có ý nghĩ xấu xa, nếu không chính cùng hắn đối nghịch! Cô nói là người phụ nữ của Cung Hàn , vậy Lãnh Dạ vì sao không có làm gì cô?" Triệu tông rất không hiểu được, không ngờ người phụ nữ này có bối cảnh phức tạp như thế?
"Tốt lắm, để tôi cho ông biết, bảo đảm cho ông tâm phục khẩu phục, năm nay ngày 18 tháng 3, ông đã chi hai trăm vạn thueeu Cung Hàn giết một phú thương ở Giang Nam , ông ta họ --Lý. Còn có muốn tôi nói lại tỉ mỉ hay không?"
"Cô cô? Sao có thể biết được việc này? Đây là tin tức tuyệt đối không được tiết lộ! Cung Hàn cư nhiên lại nói cho cô?" Triệu tổng nghe xong sửng sốt.
"Hiện tại tin tôi là người phụ nữ của anh ta chưa?" Trên mặt Cung Hàn có một ít vui mừng.
"Không tin! Cô nếu như là người phụ nữ của hắn, Lãnh Dạ sẽ không bỏ qua cho Cung Hàn ! Hắn sẽ đối phó với Cung Hàn như với tôi !" Triệu tổng nghĩ lại những chuyện trước đây, chậm rãi chắp vá lại mọi hình ảnh, hắn nhớ rất rõ Lãnh Dạ đã nói người phụ nữ của hắn ai cũng không thể động! Mà lời đó không giống như là khoe khoang?
"Mẹ kiếp -- dựa vào cái gì mà không tin? Lão tử chính là người phụ nữ của hắn ." Cung Hàn vừa vui mừng đã không còn, đổi lấy chính là tức giận!
"Cô là người phụ nữ của Cung Hàn? Lãnh Dạ sẽ chịu đựng để cô ở lưng phản bội sao? Đứa ngốc mớitin tưởng!"
"Bà nội ngươi liền thích bắt cá hai tay -- mẹ ngươi quản nhiều làm gì?" Cung Hàn chửi ầm lên.
"Nhưng mà, cô nói chuyện trái lại rất giống Cung Hàn, nói là người phụ nữ của hắn thì tôi không tin!" Triệu tổng cũng không phải ăn cơm trắng , mấy năm nay có thể có thành tích khá như vậy cũng không phải kẻ ngu, hắn cũng là người rất có tâm kế ,Bạch Tuyết nếu là người phụ nữ của Cung Hàn, Lãnh Dạ tuyệt đối sẽ không cho phép, cho nên không có khả năng, lúc trước hắn chỉ là muốn đến gần Bạch Tuyết liền bị Lãnh Dạ chỉnh thảm như vậy, huống chi nếu như ngủ với người phụ nữ của hắn,đó là một con đường chết!
Lãnh Dạ rất bá đạo, âm ngoan sẽ không cho phép người phụ nữ của mình bắt cá hai tay !
"Mẹ ngươi, bà nội tôi thích chính là Cung Hàn."
"Phải không?" Thanh âm lạnh lùng theo cửa truyền tới.
"Lạnh lùng..." Triệu tổng trừng mắt, giương miệng, không dám tin Lãnh Dạ sẽ tìm được nơi hẻo lánh như vậy!
"Vốn định cho ông đường sống, xem ra là dư thừa!" Lãnh Dạ lạnh lùng nói.
"Cậu vì sao chỉ đối phó với tôi? Người phụ nữ của cậu bắt cá hai tay chẳng lẽ cậu không biết, cô ta vừa rồi còn nói mình thích Cung Hàn nữa!" Triệu tổng toàn thân run rẩy nói.
"Ông không phải cũng không tin sao? Người phụ nữ của tôi, tôi sao lại không biết?" Lãnh Dạ nghiêm nghị nói.
"Không tin, cậu hỏi cô ta đi?" Triệu tổng lo lắng Lãnh Dạ giết mình, dù sao hắn bắt cóc Bạch Tuyết, thì người đan ông này nhất định sẽ không bỏ qua cho hắn, cho nên hắn chỉ có thể đem chuyện Cung Hàn và Bạch Tuyết nói ra, hi vọng Lãnh Dạ phân tâm, đến lúc đó, hắn liền có cơ hội đào tẩu .
"Cô ấy? Tôi tự nhiên sẽ hỏi, thế nhưng, không phải hiện tại. Nói? Ông muốn chết như thế nào?" Lãnh Dạ hỏi.
"Không không không, cậu không thể giết tôi, tôi còn có một em trai, nó mà biết sẽ không bỏ qua cho cậu !" Triệu tổng bỗng nhiên quỳ xuống mặt đất cầu xin tha thứ nói, còn đem em trai hắn ra đe dọa Lãnh Dạ.
"À? Tôi muốn xem anh ta báo thù cho ông thế nào . Ông đã muốn chết, không ngại nói cho ôngbiết, Bạch Tuyết là phụ nữ của tôi, vĩnh viễn đều vậy, ông là cóc mà đòi ăn thịt thiên nga, có biết hay không?" Lãnh Dạ nói chuyện quay đầu lại nhìn Cung Hàn nói, ánh mắt rất lạnh, Cung Hàn đương nhiên nhìn thấy Lãnh Dạ bắn quahàn quang, hắn làm bộ không nhìn tới, nhàn nhã huýt sáo.
"Tôi căn bản cũng không có chạm qua Bạch Tuyết, cậu liền muốn giết tôi, không phải quá độc ác hay sao? Cung Hàn cũng đã ngủ cùng cô ta..."
"Ba -- "
Triệu tổng còn chưa nói hết, liền bị Lãnh Dạ hung hăng đánh một đấm ngã trên mặt đất, khóe miệng chảy ra máu, hắn đi lên phía trước, một cước giẫm trên cổ Triệu tổng, dùng sức giẫm một cái.
"Loại người như ông, sống cũng làm nguy hại cho con người, tôi hôm nay liền thay trời hành đạo, diệt ông, miễn cho ông lại hại người nữa!" Lãnh Dạ trên chân liền dùng lực, Triệu tổng liền thè lưỡi ra, trong miệng ói ra rất nhiều máu, bên cạnh bảo vệ từ đầu tới cuối cũng không có nhúc nhích, bởi vì bọn họ biết Lãnh Dạ không dễ chọc , nhìn thấy chủ của mình chết , biết mình cũng trốn không thoát!
"Động thủ đi?" Hai người đàn ông nhắm mắt lại, một bộ nhận lấy cái chết .
Lãnh Hạo, đem bọn họ mang đi.
Lãnh Dạ không muốn giết quá nhiều người, thế nhưng, chỉ cần uy hiếp được Bạch Tuyết, hắn tất sẽ giết !
"Hôm nay nếu như không phải cậu ở trong thân thể Bạch Tuyết , thì cậu sẽ có kết quả như ông ta. Thân thể Bạch Tuyết , trừ tôi ra, ai cũng không cho chạm vào." Lãnh Dạ âm ngoan nói, Cung Hàn sớm muộn hắn cũng động thủ , bởi vì cậu ta đã mạo phạm thân thể Bạch Tuyết, hắn không cho phép, cũng không thể chịu đựng được!
"Kẻ ích kỷ! phụ nữ của anh không được bắt cá hai tay, chẳng lẽ anh sẽ không có chơi đùa với người phụ nữ khác?" Cung Hàn nghe thấy lời của Lãnh Dạ , thay Bạch Tuyết ủy khuất.
"Đây không phải là chuyện cậu có thể bận tâm , phụ nữ của tôi đều là cam tâm tình nguyện theo tôi, nhất là Bạch Tuyết." Lãnh Dạ lạnh giọng nói.
"Phụ nữ của anh? Nếu cô ấy ở bên cạnh anh sẽ là người của anh, nhưng nếu có một ngày cô ấy rời khỏi anh, thì sẽ không phải người phụ nữ của anh!" Cung Hàn cũng lạnh giọng nói.
Hai người bốn mắt nhìn nhau.
Căm tức nhìn đối phương.
Trừng mắt đây đó!
"Cậu bây giờ nên cảm tạ thân thể Bạch Tuyết , nếu không!" Lãnh Dạ hung hãn nói.
" Xem tôi có bản lĩnh này hay không --" Cung Hàn cũng không tỏ ra yếu kém.
"Giết cậu , giống như giẫm chết một con kiến, chẳng qua là lớn hơn con kiến một chút mà thôi!" Lãnh Dạ vú lấp miệng em nói.
"Con kiến? Anh cho mình là mãnh thú sao? Tôi không đâu, chúng ta cứ chờ xem, Bạch Tuyết là của ai còn không nhất định!" Cung Hàn nói xong , hắn không chút khách khí ngồi lên xe Lãnh Dạ , bởi vì hắn phải đi về tìm Bạch Tuyết.
Lãnh Dạ cũng lên xe, hắn ngồi ở bên cạnh Cung Hàn .
Hắn một mặt lo lắng thân thể Bạch Tuyết , một mặt còn lo lắng cho các con của mình. Đây cũng là một trong những nguyên nhân hắn vẫn luôn nhịn Cung Hàn .
Ai ngờ.
"Cha giết người, hai người có nhìn thấy không?" Sói con số ba khiếp đảm nói đến.
"Nhìn thấy , thật là tàn nhẫn a!" Sói con số một nói.
"Cha là Lnag Vương, hai người đã quên sao? Lang Vương mà không hung dữ thì sao thu phục được chúng." Sói con số hai nói.
"Ô ô..." Sói con số ba bỗng nhiên khóc lên.
"Em gái em làm sao vậy?" Sói con số một hỏi.
"Em đem mẹ làm thảm như vậy , cha biết có giết em hay không? Em rất sợ nha! Cha vừa nói mình giết người giống như là nghiền chết một con kiến vậy, rất đáng sợ đó!" Sói con số ba khóc nói.
Chương trước
Chương sau
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.