"Em còn phải đi học, những chuyện này không cần phải làm, tôi sẽ an bài một người giúp việc, đến lúc đó những chuyện này để cho nguời ta làm. Thật ra thì, đây là ý tưởng sáng sớm hôm nay Lãnh Dạ mới nghĩ đến, nếu Bạch Tuyết muốn vào đây ở, như vậy cũng nên tìm người giúp việc mới phải.
"Không cần tìm người giúp việc, không cần tìm người giúp việc, em có thể làm những việc này, em có thể buổi sáng dậy sớm làm bữa ăn sáng, sau đó sẽ đi học, buổi trưa anh đi làm, em cũng đi học, buổi chiều em lại tan giờ học sớm hơn anh, cho nên sẽ đi làm cơm tối là không có vấn đề .
Bạch Tuyết không hy vọng mình ăn chùa ở đậu như vậy, nếu Lãnh Dạ muốn tìm người giúp việc, thì sau này khi cô ở lại đây, cũng nên đảm đương những chuyện này. Trước kia ở nhà cô đều phải làm như thế, đã thành thói quen, mỗi ngày dậy sớm làm bữa ăn sáng, sau đó đi học, buổi tối làm xong cơm rồi đi làm bài tập, cái gì cũng không làm trể nãi.
"Những chuyện này sẽ có người làm, em cái gì cũng đều không phải làm, hảo hảo đi học là được." Lãnh Dạ là đau lòng cho Bạch Tuyết, vì nhìn ánh mắt kia làm cho người ta cảm thấy rất đau lòng!
Cô trước kia rốt cuộc đã sống như thế nào? Tại sao luôn tự ti như vậy? Còn không có tự tin! Bây giờ những người giống cô có mấy ai sẽ chịu nấu cơm , lại còn làm việc nhà ! Nhưng là, cô lại phải làm
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/lang-vuong-tong-giam-doc-vo-yeu-duoc-cung-ma-hoang/555300/chuong-90.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.