Lãnh Dạ đem ga giường thay xong mới trở lại phòng tắm, thấy Bạch Tuyết trong bồn tắm vẫn ngủ mê man , hắn lần nữa cười, cô hiện tại thật giống như một đứa bé, ngoan ngoãn ở trên mặt nước. Còn Bạch Tuyết đang hôn mê đã bỏ qua hai lần cơ hội, không được nhìn thấy Lãnh Dạ cười, bởi vì cô vẫn luôn mong đợi người đàn ông này cười , cô cho rằng khi người đàn ông này cười chính là cao hứng, vậy mà Lãnh Dạ lại không có cười đối với cô. 
Nếu cô biết hôm nay đã bỏ lỡ mất hai lần được nhìn thấy Lãnh Dạ cười, thì cô có lẽ sẽ vui mừng chút. 
Lãnh Dạ nhẹ nhàng ở trong nước ôm lấy Bạch Tuyết, dùng khăn tắm bao lấy cô, đi vào phòng ngủ, đem cô đặt lên trên giường, mở ra khăn tắm, quả nhiên, phía dưới đã sưng đỏ làm cho người ta đau lòng , khó trách cô sẽ cầu xin hắn dừng lại, xem ra là rất khổ cực, dù sao cô còn rất nhỏ, chỉ có mười sáu tuổi, mà chợt phải chịu đựng thời gian đụng chạm dài như vậy cũng có chút không chịu nổi! 
Đau lòng lấy tay vuốt ve nơi đó, tựa hồ là rất đau , cũng có thể là phản ứng của bản năng, Bạch Tuyết đang hôn mê khẽ động, hơn nữa phát ra ngân yêu kiều. 
Chỉ thấy chỗ sưng đỏ sau khi bị Lãnh Dạ vuốt ve , thì đã thay đổi tốt hơn, bởi hắn không thế nào nhẫn tâm để cô thống khổ vì hạ thân khó chịu , dù sao tất cả đều bởi vì hắn mà tạo ra, hôm nay thật 
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/lang-vuong-tong-giam-doc-vo-yeu-duoc-cung-ma-hoang/555297/chuong-87.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.