Bạch Tuyết khó hiểu nhìn Lãnh Dạ, Lãnh Dạ cũng nhìn chăm chú vào cô, đồng thời còn dùng ánh mắt cảnh cáo Bạch Tuyết: cô mà không nói tôi sẽ nói.
"Anh ấy là người bạn vừa về nước của tớ!" Bạch Tuyết đương nhiên hiểu được Lãnh Dạ cảnh cáo, cô quyết không thể cấp Lãnh Dạ cơ hội nói ra!
"Xú nha đầu, cái gì mà bạn bè? Tớ như thế nào chưa từng nghe cậu nói? Chẳng lẽ mấy ngày nay cậu đều ở một chỗ cùng anh ta ?"
"A? Đúng vậy a, tớ từ trước đến nay cùng anh ở một chỗ, anh ấy định về nước về việc buôn bán, cho nên tớ mang theo anh ấy đi khắp nơi nhìn xem!"
Cạc cạc cạc cạc. . . . . .
Bạch Tuyết giường như nhìn đến đỉnh đầu quạ bay!
"Việc buôn bán Bạch Tuyết lại không hiểu, có cái gì chỉ dẫn! Soái ca? Anh là không phải thích Tuyết Nhi nhà chúng tôi chứ, nói cho anh biết đến sau xếp hàng!" Khang Giai nhìn ánh mắt người đàn ông bá đạo kia, căn bản là không tin lời Bạch Tuyết nói như thế.
"Xếp hàng?" Lãnh Dạ không nghĩ tới những người này lại có loại phản ứng như thế.
"Đương nhiên phải xếp hàng, nhìn thấy không? Chúng tôi đều là đội ngũ sịnh viên năm nhất, người phía sau còn nhiều hơn!" Một cậu bạn học nói.
Bạch Tuyết biết các bạn học là có hảo ý, nhưng là hảo ý này đem cô hại thảm ! Người đàn ông bá đạo này về nhà còn không chỉnh mình!
"Tuyết Nhi, nói cho bọn họ biết tôi không cần phải xếp hàng?" Lãnh Dạ một tay dùng
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/lang-vuong-tong-giam-doc-vo-yeu-duoc-cung-ma-hoang/555220/chuong-10.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.