Tây Môn Ngọc lấy tay ôm cổ của nàng, một tay đặt ở cổ họng của nàng chỗ uy hiếp được: “Tây Môn Lãnh Liệt thả ta đi, nếu không ta sẽ giết nàng.”
“Buông nàng ra, ngươi có lẽ còn có một đường sống.”Tây Môn Lãnh Liệt lạnh lùng hô, nắm tay nắm chặt lại, nhìn Nguyễn Nhược Khê trong tay hắn, lo lắng.
“Buông nàng ra?”Tây Môn Ngọc cười lạnh,
“Ngươi nghĩ rằng ta sẽ tin ngươi sao? Hãy bớt ăn nói lung tung đi, tránh ra,thả ta đi, bằng không, đừng trách ta không khách khí.”Nói xong, lấy tay bóp cổ họng nàng, lại bóp mạnh vài phần, làm như uy hiếp cảnh cáo.
“Buông tay.”Đã thấy sắc mặt nàng trong nháy mắt chuyển sang đỏ bừng, Tây Môn Lãnh Liệt trong lòng khẩn trương một hồi, sau đó vung tay lên, ý bảo thị vệ saulưng cũng mở cửa ra.
Tây Môn Ngọc kèm hai bên nàng từ từ lui về phía sau, chờ đợi cơ hội sẽ chốn thoát.Thị vệ sau lưng cũng theo hắn, từ từ lui về phía sau.
“Chờ một chút.”Nguyễn Nhược Khê bỗng dừng bước, xoay đầu lại, nhìn hắn đến:
“Tây Môn Ngọc, ta rất muốn biết, ngươi tại sao phải lợi dụng ta? Là vì ngươi biết ta không phải Vũ Khuynh Thành? Hay là vì ngươi căn bản là khôngthương nàng?”Chẳng lẽ trước đây nhu tình mật ý đối với nàng đều là giả sao?
“Bây giờ những thứ này đã không quan trọng, mặc kệ ta yêu hay không yêunàng, dù sao ngươi cũng không phải nàng, ngươi không cần biết.”Tây Môn Ngọc có chút trốn tránh, giọng điệu không kiên nhẫn nói.
Nguyễn Nhược Khê tức giận nhìn hắn, nàng thực cảm thấy bi ai thay
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/lang-vuong-sung-thiep/537237/chuong-140.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.