Dùng xong bữa tối, thoải mái tắm rửa một cái, Nguyễn Nhược Khê ngồi vào bên giường.“Nương nương, người nghỉ ngơi sớm một chút.”Tiểu Ngọc đi tới sửa soạn chăn gối nói.
“Ta chưa buồn ngủ, muốn ngồi một lúc.”Nguyễn Nhược Khê đáp, đi đến trước cửa sổ, ngồi xuống, hưởng thụ mát lành từ cơn gió thổi tới.
“Nương nương………..”Tiểu Ngọc dường như có chuyện không biết nên nói như thế nào?
“Làm sao vậy?”Nguyễn Nhược Khê sửng sốt, nhìn Tiểu Ngọc, vẻ mặt nàng ta lo lắng, nhìn làbiết ngay không có chuyện gì tốt, nàng là người đem hỉ nộ ái ố thể hiệntrên mặt.
“Nương nương, người vẫn nên nghỉ sớm một chút đi, đêm nay không cần chờ vương.”Tiểu Ngọc lúc này mới hít sâu một hơi nói, dù sao nương nương sớm muộn gì cũng biết, mình vẫn nên nói ra.
“Có ý tứ gì?”Nguyễn Nhược Khê sửng sốt, nàng vốn không có đợi hắn, chẳng qua Tiểu Ngọc vừa nói như vậy, khiến nàng tò mò.
“Nương nương, Tiểu Lí Tử công công cố ý đến nói cho nô tì biết đêm nay vươngkhông đến, bị nô tỳ truy hỏi, hắn mới nói, đêm nay, vương muốn đi cungNhư phi.”Tiểu Ngọc nói đến đây ánh mắt còn trộm nhìn sắc mặt của nàng.
“Đi cung Như phi, ta biết rồi, Tiểu Ngọc, ngươi cũng nghỉ ngơi sớm một chút.”Giọng nói của Nguyễn Nhược Khê vẫn như thường.
“Vâng, nô tì cáo lui.”Tiểu Ngọc thở phảo nhẹ nhõm, nương nương cư nhiên không có tức giận, xem ranương nương thật sự là rộng lượng, là do mình nghĩ nhiều.
Khoảnh khắccửa được đóng nhẹ nhàng, nụ cười trên mặt Nguyễn Nhược Khê lập tức biếnmất, hắn đi cung Như phi? Sau đó thì sao?
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/lang-vuong-sung-thiep/537188/chuong-91.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.