Vừa đếnHuyết viên, thái giám muốn đi thông báo, đã bị Tây Môn Lãnh liệt ngăncản, phất tay ý bảo hắn lui ra, thái giám vội vàng đi xuống.Chi nha một tiếng, cửa đã bị đẩy ra.
” Nô tì bái kiến vương.” Tiểu Ngọc thấy Vương đi vào, bị dọa một chút liền quỳ trên mặt đất, thân thể nhịn không được run rẩy, xong rồi, cô nương đắc tội Vương, Vương đến để khởi binh hỏi tội, mình có trốn cũng không thoát.
” Đi xuống.” Tây Môn Lãnh Liệt chỉ liếc nhìn nàng một cái phân phó nói.
Tiểu Ngọc sửng sốt, không dám tin nhìn hắn, vương không phải tới hỏi tội sao?
” Thất thần cái gì? Còn không đi xuống.” Đôi mắt Tây Môn Lãnh Liệt lạnh lùng, cung nữ này làm sao vậy?
” Vâng, vương.” Tiểu Ngọc lúc này mới phản ứng lại, cuống quít thối lui, cũng lo lắng thaycho cô nương, thế nhưng nàng cũng chỉ có thể ngoảnh đầu lại nhìn mộtcái.
Tây Môn Lãnh Liệt lúc này mới đi đến trước giường, đôi mắt nhìn chằm chằm nàng, thấy đôi mắt khẽ động, vừa thấy đã biết là giả vờ ngủ, biết hắn đến, lạikhông chịu dậy, vừa muốn lấy tay kéo nàng, rồi lại lập tức thay đổi chủý, chỉ đứng ở nơi đó.
Nguyễn Nhược Khê chỉ cảm thấy có hai ánh mắt sắc bén nhìn thẳng vào mình, làm cảngười nàng không thoải mái, rốt cục nhịn không được lập tức ngồi dậynhìn hắn nói:
” Ngươi rốt cuộc muốn làm gì?”
” Sao không giả vờ ngủ nữa?” Tây Môn Lãnh Liệt nhếch môi mang theo nụ cười châm biếm.
” Ngươi nói là giả vờ, nhưng bổn tiểu thư không nghĩ là giả
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/lang-vuong-sung-thiep/537123/chuong-26.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.