” Chuyện này……….” Thịvệ quả nhiên có chút chần chờ, không khỏi nhìn về phía ma ma đang đứngbên cạnh, quy tắc sinh tồn trong hoàng cung là người khôn giữ mình, hắncũng không ngoại lệ. 
Thân thể của ma ma run rẩy một chút,không nghĩ tới nàng lại khó đối phó như vậy, mặc kệ thế nào, giữ mạngsống của mình quan trọng hơn, giọng nói bà ta nhẹ nhàng năn nỉ: 
“Vũ cô nương, ngươi cũng biếtkinh động đến Vương đối chúng ta ai cũng đều không có lợi gì hết, tínhnhư thế này đi, về sau chúng ta cùng sống hoà bình được không?” 
Trước tiên là xoa dịu nàng, đợi về sau lại hung hăng tra tấn nàng vẫn còn kịp. 
Nguyễn Nhược Khê giương mắt lạnh lùng nhìn bà ta: 
“ Ngươi nghĩ rắng ta không biết ngươi đang suy nghĩ cái gì sao? Ta đây nói cho ngươi biết, đừng có mơ.” Nàng là người có thù nhất định phải báo. 
” Vậy ngươi muốn như thế nào?” Ma ma có chút nóng nảy. 
” Rất đơn giản, đi gặp Vương của ngươi, hắn nói thế nào, làm thế ấy?” Nguyễn Nhược Khê một chút cũng không lùi bước, bởi vì nàng biết, ở cáihoàng cung hắc ám này nhân từ đối với kẻ khác là tàn nhẫn đối với chínhmình, chuyện này là nàng xem trên TV mà học được. 
” Ngươi……….” Ma ma lúcnày mới có chút hối hận không nên trêu chọc nàng, vốn tưởng rằng nàngcùng Vũ gia tiểu thư trước kia giống nhau, yếu đuối dễ bắt nạt. Khôngnghĩ tới lại khó đối phó như vậy. 
” Đi.” Nguyễn Nhược Khê liếc mắt lướt qua thị vệ một cái, đi ra ngoài trước. 
Thị vệ lúc này mới bất 
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/lang-vuong-sung-thiep/537111/chuong-14.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.