Mắt thấy con cự hình lang này tiếp cận, Lâu Ánh Thần ngược lại bình tĩnh xuống cho dù chỉ là ngoài mặt. Thói quen chức nghiệp bên ngoài lâu dài đã dạy cho y biết cách áp chết phản ứng quá độ của thần kinh khi nguy hiểm cận kề, y một mặt uy hiếp phát ra tiếng gầm thấp, một mặt cố sức lết thân thể về sau. Trong não tính toán tiếp theo nên làm thế nào.
Y sẽ không ngây thơ cho rằng con lang này sẽ tha cho y, cũng không cho rằng bản thân sẽ bị trực tiếp cắn chết Bởi vì trong mắt của đối phương y nhìn ra được sự hứng thú. Cường giả (kẻ mạnh) đứng trên đỉnh chuỗi sinh vật sẽ không lập tức tiêu diệt thứ gây nên hứng thú cho nó ít nhất sẽ chơi đùa một trận, trước khi nó chán ghét, an toàn của bản thân là có thể kéo dài một chút. Mà trong một chút này, chính là cơ hội duy nhất để y chạy thoát.
Mù mịt đến đáng thương.
Con người luôn cảm thấy khoảng cách của bản thân đến tử vong là rất xa, cho đến một ngày nọ tử vong đột nhiên xuất hiện sau lưng, mới sẽ hoang mang thất thố, hành động điên rồ.
Nhưng điểm không giống của Lâu Ánh Thần là, cuộc sống của y thời thời khắc khắc đều dẫm lên ranh giới sinh tử, không biết lúc nào sẽ bị người theo dõi, không biết ở chỗ nào sẽ bị ám sát, không biết nuốt một miếng cơm có phải là có độc…… cuộc sống của y vẫn luôn như vậy, cho nên y biết phương pháp tự cứu nhanh chóng. Nhưng đó là
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/lang-van-mom-soi/73913/chuong-5.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.