Chờ lúc Túc Lăng Uyên quay lại lều trại, người trên giường còn chưa dậy, giống như vẫn còn đang ngủ say. Tay chân nhẹ nhàng cởi bỏ y phục, vừa nằm xuống, người đang "ngủ" bỗng chui vào ngực, ôm chặt lấy Túc Lăng Uyên.
"Sáng nay ta tỉnh giấc, ngươi không ở....." Thanh âm ẩn ẩn lộ ra tia bất an.
"Không có việc gì..... Không phải ta đã quay lại rồi sao..... Đêm qua, ta đến địch doanh xem xét, sợ ngươi lo lắng không ngủ được, cho nên không nói với ngươi." Ôm người vào trong lòng ngực, khẽ hôn lên đỉnh đầu y.
"Về sau không được giấu ta, ta không phải là nữ tử nhu nhược, ta cũng có thể vì ngươi mà làm chút chuyện." Y ngẩng đầu nhìn Túc Lăng Uyên, ánh mắt kiên định.
"Được....." Mỉm cười, hôn lên trán y.
"Vậy đêm qua thu hoạch được gì?" Tiêu Mặc Hàm vùi đầu vào lồng ngực của Túc Lăng Uyên, cố gắng cảm nhận mùi vị cùng sự ấm áp của đối phương.
"Thu hoạch không nhỏ, quả nhiên là có mật thám, ta cảm thấy hẳn là Tiêu Thanh, nhưng mà.... Hiện tại vẫn chưa có chứng cứ." Hơn nữa, bây giờ đáy lòng Túc Lăng Uyên có chút lo lắng, hắn vẫn không rõ ý đồ hiện nay của quân Hung Nô, nhưng mà mơ hồ cảm thấy có quan hệ với hắn. Nhưng vì sợ Tiêu Mặc Hàm lo lắng, nên hắn không có nói rõ ràng tỉ mỉ với y.
"Vậy trước tiên nên làm cho hắn lộ đuôi...." Tiêu Mặc Hàm nói.
"Ngươi là nói, dùng kế sách để hắn lộ ra dấu vết? Nhưng là cách gì?"
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/lang-uyen-cau-mac/2333056/chuong-18.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.