"Thứ này....Làm ơn giao cho....vị công tử văn nhã, có chút trắng......" Tiểu tư giao túi tiền dặn dò.
Thị vệ tiếp nhận món đồ, không hề đáp lời, "Phanh" một tiếng đem cửa đóng lại.
Tiêu Mặc Hàm đang ngồi dựa ở trên giường đọc sách, Túc Lăng Uyên thì ngồi ở mép giường, lột vỏ quýt, hướng đối phương đút từng miếng từng miếng.
"Vương gia, đồ đã được đem đến." Thị vệ phụng mệnh Túc Lăng Uyên đem túi tiền giao lên.
Túc Lăng Uyên nhận lấy: "Đi xuống đi." Tiêu Mặc Hàm cũng buông sách, tò mò nhìn qua. Trông thấy thị vệ kia vẫn đứng đó không đi, Túc Lăng Uyên hỏi: "Còn chuyện?"
Thị vệ khó xử gật đầu, châm chước nói: "Người nọ.....Còn nói.....Phải giao cho....Phu nhân...."
"Hửm? Giao cho Hàm nhi?" Túc Lăng Uyên nhướng mày, ngay lập tức trong lòng xông lên một bình giấm chua, xụ mặt: "Vậy bổn vương càng phải kiểm tra cho thật kỹ lưỡng."
Tiêu Mặc Hàm thấy biểu cảm của Túc Lăng Uyên thì bị chọc cười, bảo thị vệ lui xuống, cố ý hỏi: "Là gì vậy a?"
"Muốn biết như vậy?" Túc Lăng Uyên không chịu giao ra, cười xấu xa: "Gọi ta một tiếng tướng công, ta liền cho ngươi xem...."
"Ngươi....." Tiêu Mặc Hàm bị trêu đến đỏ mặt, quay đầu: "Không cho thì thôi, dù sao ta cũng không để ý."
Túc Lăng Uyên ngồi ở mép giường, đôi tay phủng đầu Tiêu Mặc Hàm, nhẹ nhàng xoay đầu đối phương qua nhìn mình, nửa đùa nửa nghiêm túc hỏi: "Vậy ngươi để ý cái gì?"
"Ngươi....Biết rõ còn hỏi." Tiêu Mặc Hàm nhìn vào mắt đối phương, dẩu
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/lang-uyen-cau-mac/2333029/chuong-32.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.