Tiêu Mặc Hàm theo sau Túc Lăng Uyên vào lều chủ soái. Lều trại của Túc Lăng Uyên ngay bên cạnh lều nghị sự, vẻ ngoài nhìn qua không khác gì so với những căn lều trại khác, nhưng bố trí bên trong lại rộng rãi thoải mái hơn. Trên chiếc giường rộng lớn có thêm một tấm da thú, trông rất ấm áp và mềm mại.
Hai người đang quan sát hoàn cảnh, thì có hai binh lính mang theo tháp nhỏ tiến vào.
"Vương gia, đây là giường Tả tướng quân phân phó đưa cho tiểu tư." Binh lính nói xong thì đem tháp nhỏ đặt vào một góc trong lều trại, trải nệm chăn xong thì lui ra ngoài.
"Vương gia, tiểu nhân hầu hạ ngài thay y phục...." Tâm tư vui đùa của Tiêu Mặc Hàm bỗng nổi lên, ngữ khí mang theo tia nghịch ngợm hỏi.
"Ừ? Sau đó thì sao?" Khóe môi Túc Lăng Uyên khẽ nhếch, đem người ôm vào lòng.
"Sau đó....Tiểu nhân liền lên tháp nhỏ....Nghỉ ngơi...." Tuy là nói như vậy, nhưng vẫn vươn tay ôm chặt lưng Túc Lăng Uyên.
"Hôm nay mệt không?" Ngữ khí ôn nhu.
"Ân...." Ở trong ngực gật đầu.
Túc Lăng Uyên nghe vậy liền một tay đem người chặn ngang bế lên, ôn nhu đặt lên trên giường, cởi bỏ áo ngoài, đắp chăn ngay ngắn cho y: "Vậy thì ngủ đi....Ngày mai nghỉ ngơi một ngày, ngày mốt xuất phát, sợ là phải chịu chút vất vả."
Tiêu Mặc Hàm lắc đầu: "Có ngươi ở cạnh, ta sẽ không cảm thấy vất vả.... Cùng ngủ đi....."
"Được....!" Túc Lăng Uyên cởi bỏ áo ngoài, hai người ôm nhau, nặng nề chìm sâu vào giấc ngủ.
Ngày hôm sau, thời điểm Tiêu Mặc
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/lang-uyen-cau-mac/147941/chuong-16.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.