Tám trăm năm trước.
Mây đen giăng đầy thành, thiết giáp sáng loáng lạnh người.
Hai đội nhân mã đứng sóng đôi, giống như thành đồng vách sắt, không chút động tĩnh.
Chỉ có hai lá cờ lớn đón gió bay phấp phới, cho Chu Tiên trấn giống như chết này thêm vài phần sức sống.
Lá cờ phía bên trái nền đen viền vàng, phía trên chỉ là bức tranh sắtviết một chữ ‘Nhạc’, rồng bay phượng múa, như muốn phá cờ bay ra, binhlính dưới cờ như nhạn bay hàng đàn, tay cầm thương, cuối cùng là mườimấy cung thủ như hổ rình mồi, bắn ở tuyến trên, người nào người nấy áogiáp trùng trùng, uy phong lẫm liệt. Quân Nhạc Gia trước nay lấy mộtchống trăm, năm đó Nhạc nguyên soái đánh núi Ngưu Đầu, lấy 800 quân củaNhạc Gia đánh mấy vạn quân Kim, từ ngày đó, không có người nào dám coithường quân Nhạc Gia.
Người ngồi trên con ngựa phía trước dẫn đầu, cũng không mang áo giáp,mắt nhìn xung quanh nhưng lại có sự uy mãnh tiêu sái không nói ra được.Thanh kiếm bên hông không có bao kiếm, chuôi kiếm chỉ dùng vải để quấnlại, thân kiếm lại rộng khoảng năm ngón tay, kiếm dày ba tấc, kiếm dàinăm thước có dư.
Người dùng kiếm lăn lộn trong giang hồ nhiều vô số, nhưng có thể dùngkiếm nặng như vậy lại chỉ có một người, đệ nhất cao thủ dưới trướng củaNhạc nguyên soái Tiêu Biệt Ly, kỳ tài ngút trời, tự nghĩ ra nội côngBiệt Thập Bát Ly, sử dụng một thanh kiếm sắt nặng 53 cân, không lưỡikhông mũi, không ai có thể địch nổi.
Hai hàng lông mày rậm cũng giống như lưỡi kiếm sắc bén nối liền với
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/lang-tu-tai-do-thi/178430/chuong-1.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.