Lâm Dật Phi nhíu mày: - Anh nói dưới chân chúng ta có một lăng tẩm hoàng đế sao?
- Nhìn quy mô thì gần như là thế. Du Lão Thử nghiêm túc gật đầu: - Vị Đinh lão đệ này có ý kiến gì không?
- Tôi thì có ý kiến gì? Đinh Tác Phi không kìm được cười nói: - Tôi thì có thể có ý kiến gì chứ? Nhưng có khả năng anh nói đúng đấy.
- Oh. Du Lão Thử hỏi một câu kì lạ xong thì nghiêng đầu lại nói tiếp:
- Tôi mất nửa ngày mà không tìm được cửa vào của lăng tẩm mà thời gian gặp nhau sắp đến rồi nên đào một cái lỗ để ẩn thân. Vốn tôi tưởng là khéo léo nhưng không ngờ Nhan Phi Hoa cũng không phát hiện ra mà Lâm lão đệ lại phát hiện ra. Xem ra cậu còn mạnh hơn cô gái kia nhiều.
- Bây giờ không phải là lúc anh tâng bốc tôi đâu. Lâm Dật Phi lắc đầu nói: - Việc chính sự quan trọng hơn.
Du Lão Thử bị nói toạc ra nỗi lòng thì hơi đỏ mặt: - Chỗ tôi ẩn thân cũng coi như là khéo léo, có thể nhìn được trong khoảng cách mấy trượng thông qua một tấm kính thủy tinh. Anh ta lấy ra một thứ hình cầu bằng thủy tinh, ra ý một chút: - Không lâu sau thì tôi nghe thấy có rất nhiều người bước về phía này. Tôi thấy tiếng bước chân và số người không phù hợp thì sự hoảng sợ trong lòng càng thêm mãnh liệt nên trốn đi không dám ra. Sau đó tôi nghe thấy một cô gái trầm giọng hỏi: "Mặt Sẹo, thủ lĩnh của
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/lang-tu-tai-do-thi/1578508/chuong-434-2.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.