– Bà ấy không phải bị chồng ép, mà chính là bị ông ép…
Lâm Dật Phi lạnh lùng nói:
– Ông và bà ấy đi cùng nhau, người đi đường đều biết, ông bỏ mặc bà ấy, người đi đường cũng đều biết. Trong lúc đó, một người phụ nữ như bà ấy đã bị định đoạt kết cục rồi.
Kế Béo mềm nhũn người, lẩm bẩm nói:
– Thì ra cậu đã biết hết rồi, cậu biết hết rồi, vậy còn hỏi tôi làm gì?
Nói tới đây Kế Béo hơi rùng mình, lại có chút tuyệt vọng.
– Có điều tôi cảm thấy rất kỳ lạ, tại sao biểu hiện của ông thâm tình như vậy, mà sao năm đó lại tuyệt tình như thế.
Lâm Dật Phi chậm rãi hỏi:
– Nếu ban đầu ông đã bỏ mặc mà bước đi, vậy giờ tại sao lại thâm tình như vậy khiến người ta căm ghét.
Kế Béo hai mắt thất thần nói:
– Hồ Hoa Anh chết rồi, Hồ Hoa Anh chết rồi, bà ấy chết rồi, tôi cũng không thể sống nữa.
– Ông vẫn không thể chết.
Lâm Dật Phi từ từ nói:
– Ông còn phải cùng tôi đi gặp Dương Hồng Nghiệp.
– Tôi không đi đâu hết.
Kế Béo đột nhiên mạnh mẽ nói:
– Việc của cậu có liên quan gì tới tôi, nếu cậu bất mãn thì có thể giết tôi.
– Giết ông…
Lâm Dật Phi giơ tay lên, lãnh đạm nói:
– Ông cho rằng tôi không dám…
Hắn xuất một chưởng, hai mắt Kế Béo liền nhắm nghiền lại, cảm giác sau đầu dường như bị một vật nặng gì đó tấn công, thật sự ông không rõ lực đạo của Lâm Dật Phi phát ra
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/lang-tu-tai-do-thi/1578437/chuong-374-2.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.