Hắn cũng đại khái biết Hồ Hoa Anh là người như thế nào nhưng không ngờ cô lại si tình đến mức mười mấy năm sau vẫn canh cánh trong lòng người đàn ông đầu tiên của mình, không tiếc từ bỏ sinh mệnh, điều này khiến Lâm Dật Phi nhất định phải giúp tìm được bố của Ngọc Nhi.
Nước mắt Trương Trung Thực giàn giụa, ngẩng đầu lên, có chút mờ mịt:
– Không có, tuy lúc đó chỗ chúng tôi hẻo lánh nhưng tổ tiên nói ở đó có chôn rất nhiều mộ của các đại quan nổi tiếng. Mọi người đều nói là phong thủy phú quý, trừ Kế Lương ra thì trước đó cũng có mấy người đến xem phong thủy, ai cũng nói người nào có người nhà được chôn ở đây đều sắp thăng quan phát tài nhưng người nhà tôi cũng được chôn ở đây mà chẳng thấy làm quan phát tài gì cả, vậy nên mới nói là người già mê tín.
Cuối cùng thần sắc Lâm Dật Phi cũng động, thì thào:
– Phong thủy? Là anh ta thật sao? Hay là còn một người khác nữa?
– Anh cảnh sát, tôi nhớ ra một chuyện rồi.
Trương Trung Thực không để ý đến lời lẩm bẩm của Lâm Dật Phi, đột nhiên hai mắt sáng lên, lớn tiếng kêu:
– Hình như anh ta hơi có chút kỳ lạ, có một lần tôi ở trong thôn thấy anh ta ra ngoài, bên cạnh không có cô gái nào nên thấy rất kỳ lạ. Lúc đó tôi theo sau anh ta cũng không lâu lắm, không ngờ lại đến nấm mộ hoang của quê tôi. Lúc đó từng cơn gió u ám thổi tới, trời không trăng không sao, lúc
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/lang-tu-tai-do-thi/1578427/chuong-368-1.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.