(*) Quốc quân: tên gọi của lực lượng vũ trang Quốc gia
Lúc Bách Lý Băng nói ra phỏng đoán tìm bảo vật, đột nhiên cảm thấy không ổn:
– Đây cũng chỉ là suy đoán của tôi, có thể không chuẩn xác.
Trong mắt ông cụ Phương lộ ra chút bi thương, thì thào nói:
– Thật ra con người chết vì tiền tài không sai chút nào, lúc đầu cha ông cũng là vì mấy chục đồng Viên Đại Đầu(*) cho nên mới đi cùng họ, tuy là ông ấy vì các ông, nhưng nếu không có sự cám dỗ của tiền tài gì gì đó, thì sau này thay đổi như thế nào, ai mà biết được chứ.
(*) Viên Đại Đầu là tên một loại tiền đồng http://www.96hq.com/special/ydt.html
Đây là một câu chuyện cũ đau lòng, nó đã để lại trong lòng ông Phương một vết thương không thể xóa nhòa. Lúc ông đề cập lại chuyện này, thần sắc có chút ảm đảm.
Trong phòng hoàn toàn yên lặng, một lúc lâu sau ông cụ Phương mới đằng hắng một tiếng
– Ôi, người già rồi, nói chuyện cũng hơi dài dòng một chút, nhưng mà câu chuyện ông đang kể không phải là chuyện của cha ông, mà là chuyện đã xảy ra trên bản thân ông. Lúc đầu sau khi cha ông mất tích không lâu, quê nhà thật sự sống không nổi cho nên ông mới lưu lạc khắp nơi, đầu tiên là bị kéo vào Quốc quân, lúc đó tưởng đã sắp đói chết rồi, nghĩ tới Quốc quân đối xử không tệ cho nên lúc gia nhập vào, cảm thấy không tệ lắm.
Phương Vũ Đồng nửa giỡn nói:
– Ông ơi, đây chính là vết nhơ trong cuộc đời
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/lang-tu-tai-do-thi/1578401/chuong-349.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.